Her chít nhá mấy cái này như kiểu quảng cáo bảo vệ hay sao ấy bạn
Lá số, sự luân hồi và luật nhân quả
Nội qui chuyên mục
Đây là chuyên mục dành cho việc xem lá số tử vi. Các bài mang tính trao đổi học thuật xin vui lòng đăng trong mục Kiến thức tử vi.
Không được đính kèm lá số của trang web khác. Các bài không liên quan sẽ bị chuyển khỏi chuyên mục này.
Đây là chuyên mục dành cho việc xem lá số tử vi. Các bài mang tính trao đổi học thuật xin vui lòng đăng trong mục Kiến thức tử vi.
Không được đính kèm lá số của trang web khác. Các bài không liên quan sẽ bị chuyển khỏi chuyên mục này.
- S2GiaMongLongS2
- Chính thức
- Bài viết: 80
- Tham gia: 21:40, 20/04/11
- Đến từ: Hà Nội, Việt Nam
TL: Lá số, sự luân hồi và luật nhân quả
TL: Lá số, sự luân hồi và luật nhân quả
Tây Đô đạo sĩ đã viết:nhất chỉ đã viết:bác Tây Đô cho cháu hỏi phạm tội bất hiếu thì sau này phải chịu hình phạt như thế nào ạ
À, nói chung là không tốt, đầu tiên là con cái của mình nó sẽ đối xử tệ với mình. Sau đó thì trời đất quỷ thần oán ghét nên làm gì cũng khó thành công. Bạn bè đồng nghiệp khinh bỉ, không ai tin mình vì "Bố mẹ nó mà nó còn đối xử như thế, mình có là gì đâu mà nó tử tế với mình"...nói chung là rất xấu.
dạ! đúng là cung tử của cháu quá tệ cháu dự định sau này sẽ không sinh con àm nếu sinh thì cũng sinh rất muộn lúc mà kinh tế gia đình vững rồi mới sinh như thế thì con cái sau này nó có phá thì cũng trụ dc. nhưng mà cháu với bố mẹ cháu rất xung khắc không tài nào mà hoà dc ở nhà cháu thì cháu chẳng hợp tính với ai cả. cháu cũng nghĩ cho tương lai của mình sẽ đi xa quê sống, xa nhà mỏi chân còn hơn mà gần nhà mỏi miệng bác ạ. vì thế chuyện bạn bè đồng nghiệp thì vẫn bình thường thôi vì cháu ở xa quê thì bọn nó có bik bố mẹ cháu là ai đâu mà sợ. bác có thể nói cho cháu bik chi tiết tội bất hiếu xấu đến mức nào không ạ? cảm ơn bác!
Được cảm ơn bởi: daisyhn
- S2GiaMongLongS2
- Chính thức
- Bài viết: 80
- Tham gia: 21:40, 20/04/11
- Đến từ: Hà Nội, Việt Nam
TL: Lá số, sự luân hồi và luật nhân quả
Bác cho cháu hỏi vào các ngày lễ, đêm giao thừa thì hay có tục lệ đi hái lộc (bẻ 1 nhánh cây về nhà), cháu nghe nhiều người nói vào chùa chỉ được thờ cúng còn hái lộc trong chùa là mang ma quỷ với chúng sinh về nhà ạ?
- Tây Đô đạo sĩ
- Bát đẳng
- Bài viết: 7976
- Tham gia: 19:37, 19/10/10
- Đến từ: Tây Đô
TL: Lá số, sự luân hồi và luật nhân quả
Muốn có tài lộc thì bố thí cúng dường tạo phúc ...chứ hái cành lá cây về chẳng có nghĩa lý gì. Có khi phá hỏng cây của chùa đâm ra không hay lắm. Nói đem ma quỷ về thì theo cô Bích Hằng, nhà ngoại cảm Việt Nam nói rằng trên các cành cây hay có vong hồn cư ngụ, bẻ cây cũng như phá nhà người ta, tất nhiên có thể rước họa vào thân. Tục lệ trên do bị nhầm chữ "lôc" là mầm cây (đâm chồi nẩy lộc) với chữ " tài lộc"tức là tiền bạc, không nên theo. Thân mến.S2GiaMongLongS2 đã viết:Bác cho cháu hỏi vào các ngày lễ, đêm giao thừa thì hay có tục lệ đi hái lộc (bẻ 1 nhánh cây về nhà), cháu nghe nhiều người nói vào chùa chỉ được thờ cúng còn hái lộc trong chùa là mang ma quỷ với chúng sinh về nhà ạ?
Được cảm ơn bởi: pccd, angel152, cloudstrife, ngoctrantran, phoenix18, S2GiaMongLongS2, banglangtim1985, mitmitnana, perfect_picture, thuyanhha, Haru Tokoshie
- Tây Đô đạo sĩ
- Bát đẳng
- Bài viết: 7976
- Tham gia: 19:37, 19/10/10
- Đến từ: Tây Đô
TL: Lá số, sự luân hồi và luật nhân quả
Nhẹ thì nghèo đói phiêu bạt, bị bệnh nan y, nặng thì chết sớm cô độc không ai thương xót. Chết rồi đọa vào địa ngục. Mô Phật.nhất chỉ đã viết:Tây Đô đạo sĩ đã viết:nhất chỉ đã viết:bác Tây Đô cho cháu hỏi phạm tội bất hiếu thì sau này phải chịu hình phạt như thế nào ạ
À, nói chung là không tốt, đầu tiên là con cái của mình nó sẽ đối xử tệ với mình. Sau đó thì trời đất quỷ thần oán ghét nên làm gì cũng khó thành công. Bạn bè đồng nghiệp khinh bỉ, không ai tin mình vì "Bố mẹ nó mà nó còn đối xử như thế, mình có là gì đâu mà nó tử tế với mình"...nói chung là rất xấu.
dạ! đúng là cung tử của cháu quá tệ cháu dự định sau này sẽ không sinh con àm nếu sinh thì cũng sinh rất muộn lúc mà kinh tế gia đình vững rồi mới sinh như thế thì con cái sau này nó có phá thì cũng trụ dc. nhưng mà cháu với bố mẹ cháu rất xung khắc không tài nào mà hoà dc ở nhà cháu thì cháu chẳng hợp tính với ai cả. cháu cũng nghĩ cho tương lai của mình sẽ đi xa quê sống, xa nhà mỏi chân còn hơn mà gần nhà mỏi miệng bác ạ. vì thế chuyện bạn bè đồng nghiệp thì vẫn bình thường thôi vì cháu ở xa quê thì bọn nó có bik bố mẹ cháu là ai đâu mà sợ. bác có thể nói cho cháu bik chi tiết tội bất hiếu xấu đến mức nào không ạ? cảm ơn bác!
Được cảm ơn bởi: pccd, cloudstrife, phoenix18, nhất chỉ, mitmitnana, Haru Tokoshie
TL: Lá số, sự luân hồi và luật nhân quả
Cháu chào bác, nhà cháu vẫn chưa thể chuyển chỗ bàn thờ. Phải đến 15 AL tháng này.
Cháu có thể đang bị bệnh liên quan đến phổi. Mấy hôm nay sốt về đêm, còn khó thở, đầu đau như có đá đè, người như bị kim chích. Mai cháu đi khám bệnh. Hy vọng bệnh không nặng. Triệu chứng bị nghi là lao phổi, áp-xe phổi.
Cách đây vài ngày, cháu mơ thấy quá khứ. Mọi vật, con người, sự kiện diễn ra trong giấc mơ là những điều cháu đã chôn trong tim, chẳng muốn nhớ lại. Điều lạ, trong giấc mơ cháu đi ngủ 2 lần mơ thấy Phật. Hôm đó cháu ngủ khoảng 12 tiếng, thức dậy đầu rất rất đau. Hồi trước cháu hành động theo bản năng mách bảo. Giờ qua giấc mơ hiểu mình hơn, hiểu được tại sao hồi trước cháu làm thế.
Hằng ngày cháu vẫn tụng Trì Chú Đại Bi, có cảm thấy khá hơn vào ban ngày nhưng về đêm vẫn như vậy.
Cháu có thể đang bị bệnh liên quan đến phổi. Mấy hôm nay sốt về đêm, còn khó thở, đầu đau như có đá đè, người như bị kim chích. Mai cháu đi khám bệnh. Hy vọng bệnh không nặng. Triệu chứng bị nghi là lao phổi, áp-xe phổi.
Cách đây vài ngày, cháu mơ thấy quá khứ. Mọi vật, con người, sự kiện diễn ra trong giấc mơ là những điều cháu đã chôn trong tim, chẳng muốn nhớ lại. Điều lạ, trong giấc mơ cháu đi ngủ 2 lần mơ thấy Phật. Hôm đó cháu ngủ khoảng 12 tiếng, thức dậy đầu rất rất đau. Hồi trước cháu hành động theo bản năng mách bảo. Giờ qua giấc mơ hiểu mình hơn, hiểu được tại sao hồi trước cháu làm thế.
Hằng ngày cháu vẫn tụng Trì Chú Đại Bi, có cảm thấy khá hơn vào ban ngày nhưng về đêm vẫn như vậy.
TL: Lá số, sự luân hồi và luật nhân quả
Phước Báo Hiện Tiền
Ngày xưa ở xứ Hòa Na, dân chúng phần nhiều tín ngưỡng Phật giáo. Có vợ chồng chàng Kế Sa La cũng nhờ ảnh hưởng tinh thần ấy, mà nổi tiếng đôi vợ chồng hiền đức.
Nhà Kế Sa La rất nghèo, hằng ngày phải vất vả hai sương một nắng, tranh đấu với bát cơm manh áo; nhưng vợ chồng vẫn vui vẻ thân mật, an phần trong cảnh thanh bần, không bao giờ vì tiền tài danh vọng, mà làm hoen ố được lòng trong sạch của đôi vợ chồng chàng. Ngoài ra, chàng lại không quên đem chánh pháp mà mình đã hiểu biết, khuyến khích mọi người trở về đường thiện; mà chàng có thể đảm đương.
Thuở ấy, miền ngoại ô xứ Hoà Na vừa bị mất mùa, lại thêm nạn tật dịch, nên dân chúng miền ấy đói và chết rất nhiều. Các nhà hảo tâm trong xứ hiện thời, hoặc chung hoặc riêng, đến chùa tổ chức nhiều cuộc bố thí. Trước nhờ các Tăng sĩ cầu nguyện cho những kẻ vừa bỏ mình vì tật dịch được siêu thoát và nạn tật dịch đương hoành hành mau chấm dứt; sau đem các phẩm vật phân phát cho các nạn nhân đói khổ.
Vì vất vả theo sinh kế, vả lại cũng ít lui tới các phương xa, nên nạn tật dịch đói kém hoành hành ở ngoại ô vợ chồng Kế Sa La không hay biết gì cả.
Theo lệ thường, sáng nào Kê Sa La cũng cùng vợ chia nhau đến các nhà điền chủ để làm mướn. Nhưng lạ thay, sáng nay Kế Sa La đi một đoạn đường lại gặp những vị trưởng giả, khăn áo chỉnh tề, theo sau những tên gia đinh hì hục mang gánh gạo cơm mền áo… gặp hai ba phen như thế, Kế Sa La khống ngớt ngạc nhiên, dừng lại hỏi: Chàng mới biết vùng ngoại ô đang bị nạn và những bậc trưởng giả này đem các phẩm vật đến chùa để mở cuộc bố thí. Bị kích thích bởi tình đồng loại, lại thêm tủi cho số phận nghèo nàn của mình; trong khi đồng bào đang lâm cơn đói khổ mà mình không có một quan tiền, một đấu gạo, một viên thuốc đỡ đần. Càng nghĩ chàng càng đau đớn sầu tủi! Trong trí chàng hiện ra nhiều dấu hỏi: làm thế nào có tiền để giúp đồng loại? Và chàng nguyện rằng: nếu làm cách nào có tiền gạo để bố thí dù thân bị đọa đày suốt đời chàng cũng vui lòng đổi lấy. Ðến đây, Kế Sa La không còn thiết gì đến ăn làm nữa, lủi thủi về nhà.
Tối đến vợ chàng về, thấy chồng mặt mày ủ rũ, ngồi một mình thở ngắn than dài hình như bất đắc chí vì một việc gì… Chị vợ lo sợ hỏi chồng, nhưng chàng tìm cơ thối thoát không trả lời, vì chàng biết trước rằng: nếu đem sự thật nói với vợ, đã không ích gì mà lại gieo thêm cho vợ mối sầu tủi như mình, nhưng sau hai ba phen thiết tha gạn hỏi của vợ, Kế Sa La không nở giấu giếm nữa mới đem đầu đuôi câu chuyện thuật lại vợ nghe. Vợ chàng không kém gì chàng, cũng sầu, cũng tủi, cũng thở than như chàng! Nhưng sau một hồi suy nghĩ, chị vợ hăng hái nói: nếu chàng bằng lòng chị ta sẽ đến giúp việc cho các nhà phú hộ, thế nào cũng nhận đặng một số tiền, để làm việc bố thí. Kế Sa La không tán thành, và chàng không nở để cho vợ: nữ nhi yếu ớt một mình đem thân thể làm tôi mọi người.
Chị vợ lại nói: Hay là cả chúng ta đều đến ở giúp việc cho một nhà đại phú, trước nhận được một số tiền lớn để bố thí, sau có thể giúp đỡ nhau trong những công cuộc nặng nề. Ý kiến này được Kê Sa La hoan hỷ tán đồng. Thế là sáng mai đôi vợ chồng Kế Sa La lên đường đến một nhà đại phú ở cạnh làng, xin giúp việc và nhận trước một số tiền.
Vốn nghe vợ chồng Kế Sa La là người hiền đức, nên nhà đại phú kia bằng lòng ngay và cho vợ chồng Kế Sa La mượn trước một năm quan tiền, lại được phép về nhà bảy ngày để sắp đặt công việc; và nếu trong bảy ngày ấy vợ chồng Kế Sa La đem đủ số tiền hoàn lại ông, ông cũng vui lòng trả quyền tự do cho vợ chồng chàng.
Tiền bạc giấy tờ, vợ chồng Kế Sa La hết sức vui mừng, đi vào chợ mua các phẩm vật… và đến chùa Ðàn Ba gần đấy, xin thiết lập cuộc bố thí ngay tại chùa, sau sáu ngày chú nguyện, đến ngày thứ bảy sẽ phân phát các phẩm vật.
Việc làm ấy rất thích hợp với hạnh Từ Bi, lại thấy lòng chí thành của vợ chồng Kế Sa La, nên các Tăng sĩ trong chùa đều tận tâm giúp đỡ, để cho cuộc bố thí này được thập phần viên mãn.
Chiều ngày ấy, Quốc vương bản xứ cũng cho người chuyên chở rất nhiều phẩm vật đến chùa Ðàn Ba mở hội và cũng định ngày thứ bảy bố thí. Vị Trú trì chùa Ðàn Ba tâu vua: ngày ấy đã có vợ chồng Kế Sa La định mở hội trước rồi, yên cầu nhà vua chung vào hội bố thí ấy, nếu không xin hoãn lại ngày sau. Nhà vua phán: Trẫm thiếu gì tiền bạc mà phải chung chạ với người khác và trẫm đây đường đường một vị quốc chủ, Kế Sa La nào đó lại không vì trẫm mà nhường cho trẫm được như nguyện, hay sao? Vị trú trì đem lời thuật lại với vợ chồng Kế Sa La.
Kế Sa La nhờ vị trú trì tậu lại nhà vua: Vợ chồng chàng xin chịu tội, chứ không thể thay đổi cuộc bố thí qua ngày khác.
Với ý định kiên quyết ấy, nhà vua hết sức ngạc nhiên, cho đòi vợ chồng Kế Sa La vào hỏi. Tiếp diện nhà vua, Kế Sa La đem hết cả sự tình tâu rõ là: Vợ chồng chàng đã bán mình cho một nhà địa chủ lấy tiền mở hội bố thí, đến ngày thứ tám đã chính thức làm tôi tớ cho người, không còn đi lại tự do nữa.
Nghe xong câu chuyện, nhà vua hết sức cảm phục cử chỉ của vợ chồng Kế Sa La. Ngài bùi ngùi than rằng: nếu trong quốc độ này mà được nhiều người có “tâm từ” như vợ chồng Kế Sa La, thì còn đâu những kẻ tham lam ích kỷ, lường gạt đồng bào và còn đâu những kẻ bơ vơ trong xó chợ đầu đình, lê mình khắp xứ, mà không đủ chén cơm lót dạ, manh áo che thân!
Tức thì nhà vua lại sai người đem vàng bạc ra ban thưởng và hạ chiếu cấp cho vợ chồng Kế Sa La được trọn đời hưởng quyền lợi trong mười xã. Ngài lại kêu vợ chồng Kế Sa La đến phán rằng: “Ðây là PHƯỚC BÁO HIỆN TIỀN” của hai người đó và trẫm vui lòng nhượng hai người mở cuộc bố thí vào ngày thứ bảy để cho hai người được toại nguyện”.
Vợ chồng Kế Sa La cảm động lạy tạ ơn vua. Và đôi vợ chồng ấy, không quên niệm hồng ân đức Phật đã tác thành cho vợ chồng chàng: “đức tánh Từ Bi, nâng cao Ðạo sống”. Nên nay mới gặp nhà vua đức độ, đem lại cho vợ chồng chàng đến cuộc đời sung sướng giàu sang.
Thuật giả: Thích Ðức Tâm
(Trích trong "Truyện cổ Phật giáo")
Dắt một người mù qua đường, cho người đứt tay miếng giẻ rách, lượm cây gai giữa đường, cho con kiến hạt cơm, đều gọi là bố thí.
Ngày xưa ở xứ Hòa Na, dân chúng phần nhiều tín ngưỡng Phật giáo. Có vợ chồng chàng Kế Sa La cũng nhờ ảnh hưởng tinh thần ấy, mà nổi tiếng đôi vợ chồng hiền đức.
Nhà Kế Sa La rất nghèo, hằng ngày phải vất vả hai sương một nắng, tranh đấu với bát cơm manh áo; nhưng vợ chồng vẫn vui vẻ thân mật, an phần trong cảnh thanh bần, không bao giờ vì tiền tài danh vọng, mà làm hoen ố được lòng trong sạch của đôi vợ chồng chàng. Ngoài ra, chàng lại không quên đem chánh pháp mà mình đã hiểu biết, khuyến khích mọi người trở về đường thiện; mà chàng có thể đảm đương.
Thuở ấy, miền ngoại ô xứ Hoà Na vừa bị mất mùa, lại thêm nạn tật dịch, nên dân chúng miền ấy đói và chết rất nhiều. Các nhà hảo tâm trong xứ hiện thời, hoặc chung hoặc riêng, đến chùa tổ chức nhiều cuộc bố thí. Trước nhờ các Tăng sĩ cầu nguyện cho những kẻ vừa bỏ mình vì tật dịch được siêu thoát và nạn tật dịch đương hoành hành mau chấm dứt; sau đem các phẩm vật phân phát cho các nạn nhân đói khổ.
Vì vất vả theo sinh kế, vả lại cũng ít lui tới các phương xa, nên nạn tật dịch đói kém hoành hành ở ngoại ô vợ chồng Kế Sa La không hay biết gì cả.
Theo lệ thường, sáng nào Kê Sa La cũng cùng vợ chia nhau đến các nhà điền chủ để làm mướn. Nhưng lạ thay, sáng nay Kế Sa La đi một đoạn đường lại gặp những vị trưởng giả, khăn áo chỉnh tề, theo sau những tên gia đinh hì hục mang gánh gạo cơm mền áo… gặp hai ba phen như thế, Kế Sa La khống ngớt ngạc nhiên, dừng lại hỏi: Chàng mới biết vùng ngoại ô đang bị nạn và những bậc trưởng giả này đem các phẩm vật đến chùa để mở cuộc bố thí. Bị kích thích bởi tình đồng loại, lại thêm tủi cho số phận nghèo nàn của mình; trong khi đồng bào đang lâm cơn đói khổ mà mình không có một quan tiền, một đấu gạo, một viên thuốc đỡ đần. Càng nghĩ chàng càng đau đớn sầu tủi! Trong trí chàng hiện ra nhiều dấu hỏi: làm thế nào có tiền để giúp đồng loại? Và chàng nguyện rằng: nếu làm cách nào có tiền gạo để bố thí dù thân bị đọa đày suốt đời chàng cũng vui lòng đổi lấy. Ðến đây, Kế Sa La không còn thiết gì đến ăn làm nữa, lủi thủi về nhà.
Tối đến vợ chàng về, thấy chồng mặt mày ủ rũ, ngồi một mình thở ngắn than dài hình như bất đắc chí vì một việc gì… Chị vợ lo sợ hỏi chồng, nhưng chàng tìm cơ thối thoát không trả lời, vì chàng biết trước rằng: nếu đem sự thật nói với vợ, đã không ích gì mà lại gieo thêm cho vợ mối sầu tủi như mình, nhưng sau hai ba phen thiết tha gạn hỏi của vợ, Kế Sa La không nở giấu giếm nữa mới đem đầu đuôi câu chuyện thuật lại vợ nghe. Vợ chàng không kém gì chàng, cũng sầu, cũng tủi, cũng thở than như chàng! Nhưng sau một hồi suy nghĩ, chị vợ hăng hái nói: nếu chàng bằng lòng chị ta sẽ đến giúp việc cho các nhà phú hộ, thế nào cũng nhận đặng một số tiền, để làm việc bố thí. Kế Sa La không tán thành, và chàng không nở để cho vợ: nữ nhi yếu ớt một mình đem thân thể làm tôi mọi người.
Chị vợ lại nói: Hay là cả chúng ta đều đến ở giúp việc cho một nhà đại phú, trước nhận được một số tiền lớn để bố thí, sau có thể giúp đỡ nhau trong những công cuộc nặng nề. Ý kiến này được Kê Sa La hoan hỷ tán đồng. Thế là sáng mai đôi vợ chồng Kế Sa La lên đường đến một nhà đại phú ở cạnh làng, xin giúp việc và nhận trước một số tiền.
Vốn nghe vợ chồng Kế Sa La là người hiền đức, nên nhà đại phú kia bằng lòng ngay và cho vợ chồng Kế Sa La mượn trước một năm quan tiền, lại được phép về nhà bảy ngày để sắp đặt công việc; và nếu trong bảy ngày ấy vợ chồng Kế Sa La đem đủ số tiền hoàn lại ông, ông cũng vui lòng trả quyền tự do cho vợ chồng chàng.
Tiền bạc giấy tờ, vợ chồng Kế Sa La hết sức vui mừng, đi vào chợ mua các phẩm vật… và đến chùa Ðàn Ba gần đấy, xin thiết lập cuộc bố thí ngay tại chùa, sau sáu ngày chú nguyện, đến ngày thứ bảy sẽ phân phát các phẩm vật.
Việc làm ấy rất thích hợp với hạnh Từ Bi, lại thấy lòng chí thành của vợ chồng Kế Sa La, nên các Tăng sĩ trong chùa đều tận tâm giúp đỡ, để cho cuộc bố thí này được thập phần viên mãn.
Chiều ngày ấy, Quốc vương bản xứ cũng cho người chuyên chở rất nhiều phẩm vật đến chùa Ðàn Ba mở hội và cũng định ngày thứ bảy bố thí. Vị Trú trì chùa Ðàn Ba tâu vua: ngày ấy đã có vợ chồng Kế Sa La định mở hội trước rồi, yên cầu nhà vua chung vào hội bố thí ấy, nếu không xin hoãn lại ngày sau. Nhà vua phán: Trẫm thiếu gì tiền bạc mà phải chung chạ với người khác và trẫm đây đường đường một vị quốc chủ, Kế Sa La nào đó lại không vì trẫm mà nhường cho trẫm được như nguyện, hay sao? Vị trú trì đem lời thuật lại với vợ chồng Kế Sa La.
Kế Sa La nhờ vị trú trì tậu lại nhà vua: Vợ chồng chàng xin chịu tội, chứ không thể thay đổi cuộc bố thí qua ngày khác.
Với ý định kiên quyết ấy, nhà vua hết sức ngạc nhiên, cho đòi vợ chồng Kế Sa La vào hỏi. Tiếp diện nhà vua, Kế Sa La đem hết cả sự tình tâu rõ là: Vợ chồng chàng đã bán mình cho một nhà địa chủ lấy tiền mở hội bố thí, đến ngày thứ tám đã chính thức làm tôi tớ cho người, không còn đi lại tự do nữa.
Nghe xong câu chuyện, nhà vua hết sức cảm phục cử chỉ của vợ chồng Kế Sa La. Ngài bùi ngùi than rằng: nếu trong quốc độ này mà được nhiều người có “tâm từ” như vợ chồng Kế Sa La, thì còn đâu những kẻ tham lam ích kỷ, lường gạt đồng bào và còn đâu những kẻ bơ vơ trong xó chợ đầu đình, lê mình khắp xứ, mà không đủ chén cơm lót dạ, manh áo che thân!
Tức thì nhà vua lại sai người đem vàng bạc ra ban thưởng và hạ chiếu cấp cho vợ chồng Kế Sa La được trọn đời hưởng quyền lợi trong mười xã. Ngài lại kêu vợ chồng Kế Sa La đến phán rằng: “Ðây là PHƯỚC BÁO HIỆN TIỀN” của hai người đó và trẫm vui lòng nhượng hai người mở cuộc bố thí vào ngày thứ bảy để cho hai người được toại nguyện”.
Vợ chồng Kế Sa La cảm động lạy tạ ơn vua. Và đôi vợ chồng ấy, không quên niệm hồng ân đức Phật đã tác thành cho vợ chồng chàng: “đức tánh Từ Bi, nâng cao Ðạo sống”. Nên nay mới gặp nhà vua đức độ, đem lại cho vợ chồng chàng đến cuộc đời sung sướng giàu sang.
Thuật giả: Thích Ðức Tâm
(Trích trong "Truyện cổ Phật giáo")
Dắt một người mù qua đường, cho người đứt tay miếng giẻ rách, lượm cây gai giữa đường, cho con kiến hạt cơm, đều gọi là bố thí.
Được cảm ơn bởi: pccd, Sầu riêng, Tây Đô đạo sĩ, cloudstrife, ngoctrantran, phoenix18, Veronica07031, cunconhamchoi, S2GiaMongLongS2, mitmitnana, Cáo tiểu thư
TL: Lá số, sự luân hồi và luật nhân quả
Con tên là Thanh Long,con có 1 đứa em tên là Quang Vũ. Đứa em con từ năm 3 tuổi đã mắc bệnh động kinh.Vì vậy em con không được khỏe manh và nhanh nhẹn như bạn bè cùng tuổi. Kính mong thầy xem giúp xem giúp lá số tử vi em con.Số phận em con có vất vả không ạ? Đứa em con cần phải làm gì để cải thiện lá số tử vi ạ.
Con xin cảm ơn thầy.Chúc thầy sức khỏe.
Đây là lá số tử vi của em con.

Con xin cảm ơn thầy.Chúc thầy sức khỏe.
Đây là lá số tử vi của em con.

- Tây Đô đạo sĩ
- Bát đẳng
- Bài viết: 7976
- Tham gia: 19:37, 19/10/10
- Đến từ: Tây Đô
TL: Lá số, sự luân hồi và luật nhân quả
Cố gắng lên nhé, mọi cố gắng sẽ được đền đáp xứng đáng. Cháu mơ thấy Phật thì rõ ràng đã có căn lành từ nhiều kiếp. Thân mến.glassmask đã viết:Cháu chào bác, nhà cháu vẫn chưa thể chuyển chỗ bàn thờ. Phải đến 15 AL tháng này.
Cháu có thể đang bị bệnh liên quan đến phổi. Mấy hôm nay sốt về đêm, còn khó thở, đầu đau như có đá đè, người như bị kim chích. Mai cháu đi khám bệnh. Hy vọng bệnh không nặng. Triệu chứng bị nghi là lao phổi, áp-xe phổi.
Cách đây vài ngày, cháu mơ thấy quá khứ. Mọi vật, con người, sự kiện diễn ra trong giấc mơ là những điều cháu đã chôn trong tim, chẳng muốn nhớ lại. Điều lạ, trong giấc mơ cháu đi ngủ 2 lần mơ thấy Phật. Hôm đó cháu ngủ khoảng 12 tiếng, thức dậy đầu rất rất đau. Hồi trước cháu hành động theo bản năng mách bảo. Giờ qua giấc mơ hiểu mình hơn, hiểu được tại sao hồi trước cháu làm thế.
Hằng ngày cháu vẫn tụng Trì Chú Đại Bi, có cảm thấy khá hơn vào ban ngày nhưng về đêm vẫn như vậy.
Được cảm ơn bởi: pccd, Veronica07031, glassmask
- Tây Đô đạo sĩ
- Bát đẳng
- Bài viết: 7976
- Tham gia: 19:37, 19/10/10
- Đến từ: Tây Đô
TL: Lá số, sự luân hồi và luật nhân quả
Bỏ cha vào rừngnhất chỉ đã viết:Tây Đô đạo sĩ đã viết:nhất chỉ đã viết:bác Tây Đô cho cháu hỏi phạm tội bất hiếu thì sau này phải chịu hình phạt như thế nào ạ
À, nói chung là không tốt, đầu tiên là con cái của mình nó sẽ đối xử tệ với mình. Sau đó thì trời đất quỷ thần oán ghét nên làm gì cũng khó thành công. Bạn bè đồng nghiệp khinh bỉ, không ai tin mình vì "Bố mẹ nó mà nó còn đối xử như thế, mình có là gì đâu mà nó tử tế với mình"...nói chung là rất xấu.
dạ! đúng là cung tử của cháu quá tệ cháu dự định sau này sẽ không sinh con àm nếu sinh thì cũng sinh rất muộn lúc mà kinh tế gia đình vững rồi mới sinh như thế thì con cái sau này nó có phá thì cũng trụ dc. nhưng mà cháu với bố mẹ cháu rất xung khắc không tài nào mà hoà dc ở nhà cháu thì cháu chẳng hợp tính với ai cả. cháu cũng nghĩ cho tương lai của mình sẽ đi xa quê sống, xa nhà mỏi chân còn hơn mà gần nhà mỏi miệng bác ạ. vì thế chuyện bạn bè đồng nghiệp thì vẫn bình thường thôi vì cháu ở xa quê thì bọn nó có bik bố mẹ cháu là ai đâu mà sợ. bác có thể nói cho cháu bik chi tiết tội bất hiếu xấu đến mức nào không ạ? cảm ơn bác!
Ngày xưa có hai vợ chồng sống với người cha già và đứa con trai nhỏ. Một hôm, người vợ nói với chồng:
- Nhà ta nghèo khó quá, làm lụng cực nhọc suốt tháng quanh năm mà chẳng đủ ăn. Nay cha già cả không làm được việc gì nữa, thật là gánh nặng cho gia đình. Anh hãy đóng một chiếc xe chở cha bỏ vào rừng để gia đình ta bớt đi gánh nặng. Dù sao cha cũng không còn sống được bao lâu nữa.
Người chồng nghe vợ bàn như thế, vội đi tìm gỗ đóng xe, định bụng chở cha bỏ vào rừng. Thấy cha loay hoay đóng xe, đứa con nhỏ hỏi:
- Cha đóng xe làm chi vậy?
Người cha bảo:
- Để chở ông nội con vào rừng.
Đứa con lại hỏi:
- Sao lại chở ông nội vào rừng?
- Vì ông nội già rồi - Người cha đáp.
Đứa con vô tư nói:
- Ông nội già nên cha đem ông nội vào rừng. Vậy sau khi chở ông nội vào rừng rồi, cha nhớ mang xe về cho con, để đến lúc cha già con chở cha vào rừng nhé!
Người cha giật mình khi nghe đứa con nhỏ nói, anh ta vội quẳng chiếc xe đi và bỏ ý định mang cha vào rừng. Từ đó về sau hai vợ chồng kia hết lòng hiếu thảo với cha mình.
(Kể theo Truyện cổ dân gian Trung Quốc)
BÀI HỌC ĐẠO LÝ:
Khoa học đã chứng minh con cái chịu ảnh hưởng giáo dưỡng của cha mẹ khi còn trong bào thai (thai giáo). Đến khi sinh ra và lớn lên lại chịu ảnh hưởng môi trường sống, môi trường giáo dục của gia đình, nhà trường và xã hội mà hình thành nhân cách. Điều này người xưa đã kinh nghiệm: "Hiếu thuận sinh hiếu tử, ngỗ nghịch sinh ngỗ nghịch nhi” (Người hiếu thuận sẽ sinh con hiếu thuận, kẻ ngỗ nghịch bất hiếu sẽ sinh con ngỗ nghịch bất hiếu). Vì thế nếu ông bà cha mẹ là người có nhân phẩm, đạo đức tốt, tạo dựng môi trường nuôi dưỡng và giáo dục tốt cho con cái thì con cái sinh ra và lớn lên hầu hết đều trở thành những người có tài năng, có phẩm hạnh, đạo đức tốt, hữu ích cho xã hội.
Ông bà cha mẹ chính là người gieo hạt giống và là tấm gương cho con cháu về nhân cách, đạo đức. Đời sống, cách đối nhân xử thế của ông bà cha mẹ là bài học hết sức thiết thực và sống động để cho con cái học tập, noi theo. Trẻ thơ luôn quan sát, học tập những người xung quanh chúng, như ông bà cha mẹ, anh em, thầy cô, bè bạn, hàng xóm láng giềng, v.v… Do đó muốn con cái hiếu thảo thì trước tiên cha mẹ phải làm tấm gương hiếu thảo cho con cái noi theo. Ca dao tục ngữ có câu: “Nếu mình hiếu với mẹ cha/ Thì con cũng hiếu với ta khác gì/ Nếu mình ăn ở vô nghì/ Đừng mong con hiếu làm gì hoài công”.
Đời sống hiện đại bộn bề bận rộn khiến cho con người ngày nay ít có điều kiện quan tâm lẫn nhau, kể cả đối với những người thân của mình. Trong một số gia đình, con cái vì bận mưu sinh không có thời gian và điều kiện chăm sóc, phụng dưỡng ông bà cha mẹ chu đáo; hoặc vì mải chạy theo đời sống vật chất, tham đắm danh vọng, tiền tài mà vô tình bỏ quên cha mẹ. Do vậy mỗi người cần khắc phục hoàn cảnh để làm chủ đời sống, để có thể tròn bổn phận làm con đối với cha mẹ và làm tấm gương hiếu thảo cho con cháu sau này.
PHAN MINH ĐỨC
Được cảm ơn bởi: pccd, Ncarter, cloudstrife, phoenix18, nhoknuce, sunspacevn, mitmitnana, daisyhn