BÀI 4: Nỗ lực chính là 1 may mắn.
Nỗ lực, là số phận.
Cái gì cũng có 3 giai đoạn: Khởi đầu - Quá trình - Kết thúc.
Hay: Nguyên nhân - Quá trình - Kết Quả.
Nỗ Lực, liệu có phải là số phận, hay là sự kiểm soát của chính mỗi người ??
Xin định nghĩa lại: Số phận - là những thứ ngoài tầm kiểm soát của con người, ta không làm chủ theo ý mình được, hoặc làm chủ rất ít.
Xét cả 3 quá trình của sự nỗ lực:
1. Khởi đầu - Nguyên nhân của nỗ lực.
Do đâu mà bạn nỗ lực, do đâu mà bạn muốn cố gắng đề làm điều gì đó.
- Vì gia đình bạn nghèo, bạn nỗ lực để thoát nghèo.
- Vì 1 cô gái chưa nhận lời bạn, bạn nỗ lực để tán cô ta (chứ cô ta đồng ý luôn thì cần quái gì nỗ lực nữa).
- Vì bạn muốn thăng tiến, bạn nỗ lực để thăng tiến (chứ làm sếp rồi thì thăng tiến gì nữa)
- Vì bạn muốn nổi tiếng khi làm sếp, muốn có danh, bạn nỗ lực để lãnh đạo, hòa hợp.
Các dạng nỗ lực khác nhau, cần các mục tiêu khác nhau, nguyên nhân khác nhau. Có nhiều người, trong những giai đoạn nào đó (tôi chẳng hạn) không nỗ lực gì, không phải vì tôi lười, mà vì tôi không tìm ra mục tiêu nào, lý do nào để mình phải nỗ lực, hoặc là lý do, mục tiêu đó chưa đủ mạnh.
Cái khởi đầu, nguyên nhân, lý do này, ta có kiểm soát được không. Hầu như là do môi trường đem lại, ta có thể kiểm soát, nhưng không đáng kể, và nhiều khi không theo ý mình. Việc kiểm soát cái khởi đầu này hoàn toàn theo ý mình, thì tất nhiên là không thể.
Vậy, khởi đầu - nguyên nhân của nỗ lực ==> Chính là số phận.
2. Quá trình của sự nỗ lực.
Quá trình nỗ lực, khi nào thì con người ta nỗ lực hơn, khi nào thì con người ta kém nỗ lực.
Tôi nhớ lại 5 năm học ĐH của mình, nhìn cái gì tôi cũng thích. Cái gì tôi cũng cố học. Xét ra, tôi học khá nhiều, nhưng cuối cùng chẳng biết gì. Vì tôi quá dàn trải, mỗi thứ xía 1 tí. Vậy là nỗ lực của tôi, xét trong thời gian cục bộ, nó hơi vô nghĩa.
Quá trình thực hiện 1 hành động, nếu bạn đi đúng hướng, đúng đường (tức là có sự chủ động) thì bạn nỗ lực hơn gấp bội, chuyên tâm chuyên sâu vào đường đi đó.
Chủ động và bị động, cảm giác về việc này thế nào. Bạn cứ hình dung việc ở nhà trọ và nhà chính chủ sẽ rõ. Bạn ở nhà chính chủ, chủ động, thích làm gì cũng được, ai đến cũng phải xin phép bạn, muốn làm gì cũng trong tầm kiểm soát của bạn.
Bạn ở nhà trọ, đóng cái đinh cũng có thể bị chủ nhà cằn nhằn. Chủ nhà thích đuổi lúc nào thì đuổi. Bạn ở trong nhà người ta, muốn làm gì cũng chịu sự kiểm soát của người ta.
Chủ động, dễ tạo ra sự ham thích và đam mê. Làm được việc, làm theo ý mình, được đặt đúng vị trí mình mong muốn để phát huy khả năng, thì ai chẳng mê. Nỗ lực sẽ tăng lên gấp bội. Nỗ lực mà chẳng biết mệt mỏi, chẳng thấy khó chịu gì.
Bị động, thì dễ gây ức chế, chán nản. Cảm thấy gò bó, ép buộc, không có ham thích và đam mê, thì nhồi nhét cũng khó. Càng nỗ lực, càng hại người, chưa kể nỗ lực có thể chẳng dẫn đến kết quả gì.
Giống như việc bạn thích văn, mà bố mẹ ép bạn học bách khoa vậy.
Sau khi học tử vi, tôi rút ra, chủ động và bị động, hầu như do môi trường, thiên thời đem lại. Con người chỉ biết chấp nhận nó mà thôi. Bạn rất đam mê, có khả năng với lịch sử, nhưng không dám theo nó vì ra trường sợ thất nghiệp. Bạn có khả năng ăn nói, chém gió, nhưng lại lỡ đi vào trường BK, vùi đầu vào công thức khô khan … (Tất nhiên, sự chủ động và bị động này, có thay đổi theo thời gian. Không cố định. Cái anh ăn nói, chém gió tốt, lỡ theo BK, có thể anh này sau lại chuyển hướng kinh doanh cũng nên.)
Vậy, sau duyên, nguyên nhân là đến quá trình. Quá trình của sự nỗ lực, nỗ lực được đến đâu, nỗ lực mạnh hay không, cũng là 1 sự may mắn, cũng là số phận.
3. Kết quả - Kết thúc của sự nỗ lực.
Thiên thời, địa lợi, nhân hòa. Bạn nhiều khi rất nỗ lực, nhưng bạn thiếu thiên thời, địa lợi, 10 năm của bạn bỏ ra có khi chỉ bằng 1 năm của người khác. Bạn tài giỏi, nhưng cái tài của bạn không có chỗ dụng, hoặc xã hội không cần, thì thành quả của bạn chẳng đáng bao nhiêu.
Tôi biết 1 anh kĩ sư rất cứng ở 1 công ty của Viettel, hàng chuyên gia, có chứng chỉ CCIE về mạng (chứng chỉ cấp độ cao nhất, CCIE > CCNP > CCNA). Nhưng lương tháng chỉ tầm cỡ 20tr. Trong khi ở 1 công ty khác cùng tập đoàn Viettel, nếu ở trình độ đó, anh ta có thể có mức lương 50-60tr. Mức lương của anh ta chỉ ngang 1 kĩ sư làng nhàng ở ViettelNet hoặc ViettelTelecom. Tiếc là Viettel không cho nhảy giữa các công ty, anh ta chấp nhận công việc của mình thôi.
Vậy đó, thành tích, kết quả của sự nỗ lực, thì cũng là 1 sự may mắn. Mình không tự quyết định được.
Vậy kết lại, bạn có nỗ lực hay không, cũng là 1 sự may mắn. May mắn đến từ ông trời.
Vậy chúng ta khoanh tay chờ trời à?? Cũng không nên. Tuy là 1 sự may mắn, nhưng ta cố gắng 1 chút vẫn hơn là không. Hơn nữa, trăm hay không bằng tay quen. Bây giờ cố gắng 1 chút, dù có áp lực, khó chịu, căng thẳng, gò bó. Nhưng tương lai, khi sự may mắn đến, khi thiên thời địa lợi đến. Ta dễ dàng tận dụng được, để nỗ lực, và để may mắn.
Nguồn:
https://www.facebook.com/notes/l%C3%AA- ... 3758033236