thik_an_kem đã viết:Truyện của Haruki thì em thích Kafka bên bờ biển hơn, siêu thực và mông lung, đến khi đọc hết vẫn thấy lâng lâng , ko bị hụt như Rừng Na Uy.
Rừng Na Uy:
1. "Sex là 1 phần ko thể thiếu trong cuộc sống, và nó cũng là chìa khóa giải thoát cho những bế tắc"
2. Đi theo thực tế
Đó là 2 điều rút ra được sau khi đọc.
Còn chuyện phim và truyện khác nhau thì em nghĩ cũng đúng, cốt truyện vẫn giống, nhưng đạo diễn và tác giả có cái "nhấn" riêng, ở đạo diễn Trần Anh Hùng ông làm cho phim nhẹ nhàng hơn, ko tiếc nuối, hụt hẫng, quá đau buồn như khúc cuối truyện cảnh Toru gọi điện cho Midori.
Cũng như Cánh đồng bất tận, tuy phim ko hay bằng nhưng nhân vật Nương trong phim rất xuất sắc, sống động hơn cả truyện. Bởi vậy, cái nào cũng có cái hay riêng.
Mới đọc MỌI ĐIỀU TA CHƯA NÓI của Marc Levy, 1 truyện cũng thuộc dạng phi thực tế, nhưng rất lãng mạn, mãnh liệt trong tình cảmNếu chị nhatniem muốn "tưới mát tâm hồn mình", "cảm xúc dâng trào hơn" thì chị hãy đọc cuốn này nhé! ;)
"tưới mát tâm hồn mình", "cảm xúc dâng trào hơn"
chắc cũng sẽ lùng cuốn "mọi điều ta chưa nói" để đọc để thoát ra được cái viện dưỡng lão tâm hồn quá em LOL
thank you, em. để bữa nào hứng nước tuới như em nói quá


