Tao nhân mặc khách hạ bút tương phùng....
Nội qui chuyên mục
Không tranh luận về chính trị và tôn giáo
Không tranh luận về chính trị và tôn giáo
- new-_-star
- Nhất đẳng
- Bài viết: 163
- Tham gia: 16:50, 04/02/09
TL: Tao nhân mặc khách hạ bút tương phùng....
Mang tên là quán tao nhân
Bước vào để rõ đang mần chi đây
Chủ thì múa (mép), khách khen hay
Thôi thì xích mích hết ngày cho qua.
Hom nay rảnh cứ luon lờ mấy topic kia chán quá nên vào quán thơ góp vui
Bước vào để rõ đang mần chi đây
Chủ thì múa (mép), khách khen hay
Thôi thì xích mích hết ngày cho qua.
Hom nay rảnh cứ luon lờ mấy topic kia chán quá nên vào quán thơ góp vui
TL: Tao nhân mặc khách hạ bút tương phùng....
Lưu ý bác Lã: Nơi đây là Quán văn chương, bác có muốn đấu đá thì dùng thơ, chứ ai dùng nhiều lời văn không hợp lý thế. Hơn nữa, khi check IP thấy bác dùng 1 IP với 2 nick, Mai Hoa lưu ý chuyên mục này nhé. Nếu mất văn phong của tao nhân thì xoá ngay hoặc lock lại.
TL: Tao nhân mặc khách hạ bút tương phùng....
@admin
Thứ nhất: tôi dùng văn thơ, cả lời văn, thơ có ý của nó cả....admin nghĩ thế nào mà cho là không hợp với lý thế? Hồ Xuân Hương có tục không mà văn vẫn lưu truyền....có lẽ admin chưa đủ nhận thức vấn đề này chăng?
thứ 2: tôi chỉ dùng một nick labatvi...ngoài ra không dùng nick nao khac, tôi có dùng IP có nhiều người sử dụng, admin không nên nói khi chưa rõ vấn đề, như thế không đủ tín nhiệm.
thứ 3, xoá bài của tôi, phải suy xét cho kỹ....cả mai hoa nữa, xoá rất vô lối, nếu còn tiếp tục tôi cũng không thiết tha với chỗ quan chả ra quan, lý trưởng chả ra lý trưởng.
Thứ nhất: tôi dùng văn thơ, cả lời văn, thơ có ý của nó cả....admin nghĩ thế nào mà cho là không hợp với lý thế? Hồ Xuân Hương có tục không mà văn vẫn lưu truyền....có lẽ admin chưa đủ nhận thức vấn đề này chăng?
thứ 2: tôi chỉ dùng một nick labatvi...ngoài ra không dùng nick nao khac, tôi có dùng IP có nhiều người sử dụng, admin không nên nói khi chưa rõ vấn đề, như thế không đủ tín nhiệm.
thứ 3, xoá bài của tôi, phải suy xét cho kỹ....cả mai hoa nữa, xoá rất vô lối, nếu còn tiếp tục tôi cũng không thiết tha với chỗ quan chả ra quan, lý trưởng chả ra lý trưởng.
TL: Tao nhân mặc khách hạ bút tương phùng....
Hic, khó chịu quá nhưng may mắn là trời đổ mưa. Nếu tiếp diễn 2 ngày nữa là Hoàng vào viện vì quá nhạy cảm thời tiết...
Mới chiều gặp người mình yêu, giờ lại thấy nhớ... Chợt nhớ lại có ngày "đào hoa giữa chợ phơi ra" trước đây của những mảnh tình vụn vỡ, khi mình trong cảnh đứng giữa trời mưa mà lòng thì trống rỗng...
Trời rằng ta đổ cơn mưa,
Chàng rằng ta đổ, say sưa bóng hồng
Nàng ràng em "đổ bê tông"
Cho Chàng ở đó mà trông đất trời
Công nhận từ ngữ Việt nam ta rất phong phú. Yêu tiếng Việt! Thế mới biết con gái nhiều khi cũng tàn nhẫn
@Trì tỉ tỉ
Cảm ơn tỉ đã phân minh,
Đệ đây đã hiểu tâm tình tỉ mang...
-----
alo alo, đệ không phục, đệ không phục càng không phục, đệ thấy quá lắm bài vi phạm tôn chỉ của chủ quán là dùng thơ mà đối đáp. Từ chủ đến khách, hết sạch văn phong, để thằng lao công như đệ đọc một mớ chữ... mà cảm giác hỗn loạn y như là cái xe đẩy mà mình vẫn hằng ngày đẩy trên đường.
Đã là thơ văn nên để theo hứng, người đi buôn thì có chất giọng của người đi buôn, thày cãi thì có phong cách của thày cãi... 2 chữ tao nhân vốn khó mà đem cân lên bằng lượng chỉ.
alo alo, đề nghị nếu ko dùng văn chương thơ phú đối lời thì bài đó xóa
bất kể của ai. Hic, các huynh tỉ làm đệ phải viết bằng lời, vì chả có văn thơ nào diễn tả được tình trạng hiện tại của các huynh tỉ cả, đệ chỉ đành:
"Ôi nhìn thế sự nổi trôi
Cũng sầu chấp nhận mà thôi,
Để mặc cho con tạo xoay vần..."
-----
Đệ đề nghị Thi nữ chủ quán bỏ 2 chữ nghiệp chướng, nghe nặng tai... ra nông nỗi này cũng tại tỉ cứ luôn miệng nhắc 2 chữ đó.
Nghiệp chướng là cái chi chi?
Đệ đây ngay thẳng sợ gì vô duyên!
Đệ thấy rằng:
Chanh chua còn có vị thơm,
Người chua chẳng biết vị thơm chỗ nào???
Đệ thấy không hài lòng, không phục, những tưởng nơi đây hạ bút, nào ngờ phải hạ đao pháp. Thật chẳng ra làm sao.
PS: lao công quét rác như đệ thì văn thơ nó cũng chỉ như cái chổi, khẩu trang và cái xe đẩy thôi. Và đệ cũng nói rồi:
Văn chương sao lỡ móc người?
Văn chương sao để khóc cười chẳng phân!
Kẻ tám lạng, người nửa cân!
Đệ đây mong muốn tao nhân giảng hòa...
Mới chiều gặp người mình yêu, giờ lại thấy nhớ... Chợt nhớ lại có ngày "đào hoa giữa chợ phơi ra" trước đây của những mảnh tình vụn vỡ, khi mình trong cảnh đứng giữa trời mưa mà lòng thì trống rỗng...
Trời rằng ta đổ cơn mưa,
Chàng rằng ta đổ, say sưa bóng hồng
Nàng ràng em "đổ bê tông"
Cho Chàng ở đó mà trông đất trời
Công nhận từ ngữ Việt nam ta rất phong phú. Yêu tiếng Việt! Thế mới biết con gái nhiều khi cũng tàn nhẫn

@Trì tỉ tỉ
Cảm ơn tỉ đã phân minh,
Đệ đây đã hiểu tâm tình tỉ mang...
-----
alo alo, đệ không phục, đệ không phục càng không phục, đệ thấy quá lắm bài vi phạm tôn chỉ của chủ quán là dùng thơ mà đối đáp. Từ chủ đến khách, hết sạch văn phong, để thằng lao công như đệ đọc một mớ chữ... mà cảm giác hỗn loạn y như là cái xe đẩy mà mình vẫn hằng ngày đẩy trên đường.
Đã là thơ văn nên để theo hứng, người đi buôn thì có chất giọng của người đi buôn, thày cãi thì có phong cách của thày cãi... 2 chữ tao nhân vốn khó mà đem cân lên bằng lượng chỉ.
alo alo, đề nghị nếu ko dùng văn chương thơ phú đối lời thì bài đó xóa

"Ôi nhìn thế sự nổi trôi
Cũng sầu chấp nhận mà thôi,
Để mặc cho con tạo xoay vần..."
-----
Đệ đề nghị Thi nữ chủ quán bỏ 2 chữ nghiệp chướng, nghe nặng tai... ra nông nỗi này cũng tại tỉ cứ luôn miệng nhắc 2 chữ đó.
Nghiệp chướng là cái chi chi?
Đệ đây ngay thẳng sợ gì vô duyên!
Đệ thấy rằng:
Chanh chua còn có vị thơm,
Người chua chẳng biết vị thơm chỗ nào???
Đệ thấy không hài lòng, không phục, những tưởng nơi đây hạ bút, nào ngờ phải hạ đao pháp. Thật chẳng ra làm sao.
PS: lao công quét rác như đệ thì văn thơ nó cũng chỉ như cái chổi, khẩu trang và cái xe đẩy thôi. Và đệ cũng nói rồi:
Văn chương sao lỡ móc người?
Văn chương sao để khóc cười chẳng phân!
Kẻ tám lạng, người nửa cân!
Đệ đây mong muốn tao nhân giảng hòa...
Sửa lần cuối bởi HoangHa vào lúc 02:51, 08/05/09 với 1 lần sửa.
TL: Tao nhân mặc khách hạ bút tương phùng....
Nhật ký đêm mưa...
Đã nửa đêm rồi nhưng tôi không thể chợp mắt nổi. Lắng nghe tiếng mưa mà chợt cảm giác buồn. Nỗi buồn của tôi không có trong đó chữ tủi, chỉ là chút bâng khuâng như đang thiếu vắng điều gì đó, "Tôi buồn không hiểu vì sao tôi buồn". Lượt lại những trang viết nơi đây, tôi thấy ấn tượng hai câu thơ trong chữ ký của Thi nữ chủ quán:
"Ta nhớ người xa cách núi sông
Người xa, xa lắm, nhớ ta không?"
Tuyệt quá, nó dường như đã nói đúng tâm trạng của tôi. Tôi cũng chợt nhớ đến Trần Hoài Thu với những dòng viết mộc mạc giản dị mà thấm đượm tình cảm:
"Có một không gian nào.. đo chiều dài nỗi nhớ
Có khoảng mênh mông nào.. sâu thẳm hơn tình thương"
Hình ảnh núi và sông trong câu thơ của Nàng dường như chỉ mang tính tượng trưng. Tôi hiểu Nàng muốn mượn hình ảnh núi sông như là một cách thể hiện "Chiều dài nỗi nhớ" và "Khoảng mênh mông tình thương". Khi 2 trái tim vẫn còn khoảng cách, thì khoảng cách đó sẽ mang tên là nỗi nhớ. Câu sau trong đoạn là một câu tự hỏi nhưng cũng là một câu hỏi, một lời nhắn nhủ và thoáng đâu đó sự giận hờn vô cớ.
Không ngần ngại, tôi mượn 2 dòng thơ của nàng nhắn gửi cho người "xa cách núi sông" của tôi...
Nhật ký đêm mưa.
Đã nửa đêm rồi nhưng tôi không thể chợp mắt nổi. Lắng nghe tiếng mưa mà chợt cảm giác buồn. Nỗi buồn của tôi không có trong đó chữ tủi, chỉ là chút bâng khuâng như đang thiếu vắng điều gì đó, "Tôi buồn không hiểu vì sao tôi buồn". Lượt lại những trang viết nơi đây, tôi thấy ấn tượng hai câu thơ trong chữ ký của Thi nữ chủ quán:
"Ta nhớ người xa cách núi sông
Người xa, xa lắm, nhớ ta không?"
Tuyệt quá, nó dường như đã nói đúng tâm trạng của tôi. Tôi cũng chợt nhớ đến Trần Hoài Thu với những dòng viết mộc mạc giản dị mà thấm đượm tình cảm:
"Có một không gian nào.. đo chiều dài nỗi nhớ
Có khoảng mênh mông nào.. sâu thẳm hơn tình thương"
Hình ảnh núi và sông trong câu thơ của Nàng dường như chỉ mang tính tượng trưng. Tôi hiểu Nàng muốn mượn hình ảnh núi sông như là một cách thể hiện "Chiều dài nỗi nhớ" và "Khoảng mênh mông tình thương". Khi 2 trái tim vẫn còn khoảng cách, thì khoảng cách đó sẽ mang tên là nỗi nhớ. Câu sau trong đoạn là một câu tự hỏi nhưng cũng là một câu hỏi, một lời nhắn nhủ và thoáng đâu đó sự giận hờn vô cớ.
Không ngần ngại, tôi mượn 2 dòng thơ của nàng nhắn gửi cho người "xa cách núi sông" của tôi...
Nhật ký đêm mưa.
TL: Tao nhân mặc khách hạ bút tương phùng....
Sau khi admin lên tiếng, tôi đã kiểm tra lại kỹ lưỡng. Dải IP của Việt Nam có thể có lúc trùng, nhưng rất có thể Nàng ở cùng cơ quan với bác Lã nên mới có chuyện như vậy.Labatvi đã viết:@admin
Thứ nhất: tôi dùng văn thơ, cả lời văn, thơ có ý của nó cả....admin nghĩ thế nào mà cho là không hợp với lý thế? Hồ Xuân Hương có tục không mà văn vẫn lưu truyền....có lẽ admin chưa đủ nhận thức vấn đề này chăng?
thứ 2: tôi chỉ dùng một nick labatvi...ngoài ra không dùng nick nao khac, tôi có dùng IP có nhiều người sử dụng, admin không nên nói khi chưa rõ vấn đề, như thế không đủ tín nhiệm.
thứ 3, xoá bài của tôi, phải suy xét cho kỹ....cả mai hoa nữa, xoá rất vô lối, nếu còn tiếp tục tôi cũng không thiết tha với chỗ quan chả ra quan, lý trưởng chả ra lý trưởng.
Quay lại chuyện văn chương, chua ngoa như Xuân Hương thì phải có Chiêu Hổ. Nhưng Chiêu Hổ ngự được Xuân Hương bằng tài thơ của mình, chứ không phải bằng lời lẽ phi văn chương. Dùng thơ đối thơ, văn đối văn, chua ngoa đối chua ngoa, nhưng tuyệt đối không dùng cách nói của mấy bà chị ở Đồng Xuân để mang vào quán văn chương. Văn chương là dùng ý không dùng lời, bác cứ sổ toẹt ra thế thì mất cái phong vị của quán văn chương. Em cũng là đàn ông, em cũng ghét chị em chua ngoa lắm, nhưng lẽ ghét là để ghét thương



Điều hành viên Mai Hoa chỉ nên xóa những bài phi văn chương, không xứng với tao nhân thôi. Để không loãng chủ để, mời các tao nhân tiếp tục. Xua những lời khô khan trên đi, tiếp các tao nhân một tứ nhé:
Ai về nơi ấy cho xin
Nửa duyên ánh mắt, nửa duyên nụ cười
Ước gì lòng vẫn chơi vơi
Để nương theo mắt, để cười với duyên
TL: Tao nhân mặc khách hạ bút tương phùng....
@ Labatvi: thứ nhất Mai Hoa chịu trách nhiệm về việc xóa bài của mình. Lý do : sau khi Mai Hoa nhắc nhở bằng PM, Chủ quán nick Nàng đã công bố ngừng chiến từ post lúc 4:56pm, 06/05/09, sau đó nick Labatvi vẫn tiếp tục post khiêu khích, dùng các từ nhạy cảm "hàng họ..." thậm chí có nick đã viết "giống quán bán thịt..".
Việc tranh cãi chấm dứt ở đây, chủ topic đã đồng ý, Labatvi nếu tiếp tục chơi ở đây thì phải theo luật. Tất cả những bài khiêu khích hoặc có ý gây chuyện cãi nhau sẽ bị xóa. Nếu tiếp tục lạc đề Mai Hoa sẽ khóa topic.
Việc tranh cãi chấm dứt ở đây, chủ topic đã đồng ý, Labatvi nếu tiếp tục chơi ở đây thì phải theo luật. Tất cả những bài khiêu khích hoặc có ý gây chuyện cãi nhau sẽ bị xóa. Nếu tiếp tục lạc đề Mai Hoa sẽ khóa topic.
TL: Tao nhân mặc khách hạ bút tương phùng....
Ồ cái chữ ký.... thật là chẳng dám nhận vì đấy là người khác ký hộ. Trót tơ vương cái nỗi nhớ thì cũng nhiều buồn tủi nhưng mà có nhớ nó mới đẩy bình diện tâm hồn lên cao mà có thơ phú văn chương... nhớ để yêu hay nhớ để ghét cũng vậy mà thôi...
Đo chiều dài nỗi nhớ??? Nàng nghĩ đến câu hát về người con gái của ngày hôm qua... "Cuộc đời này dù ngắn, nhưng nỗi nhớ lại quá dài"... đã đủ để ước lượng được... chiều dài nỗi nhớ chưa hả Hoàng Hà...
Nói 1 câu thì nói nốt, nhân cảm xúc của Hoàng Hà về người xưa, Nàng ghi lại lời bài hát này lên đây..
Cô gái đến từ hôm qua
Và rồi ta hứa sẽ quay trở lại,
và một ngày mai như hai người bạn
Một ngày đã quên tất cả lại nhớ về nhau
cùng năm tháng còn ấu thơ
Và ngày hôm nay anh như đứa trẻ
của ngày hôm qua xa xôi tìm về
Lời thề tựa như ánh lửa sưởi ấm lòng anh
như chính em, cô gái đến từ hôm qua
Tình yêu đầu trôi xa dư âm để lại
và nếu thuộc về nhau em sẽ trở lại
Và anh được thấy hoa rơi như cơn mưa tươi thắm những con đường
Dường như là vẫn thế em không trở lại
và mãi là như thế anh không trẻ lại
Dòng thời gian trôi như ánh sao băng trong khoảng khắc của chúng ta
Nhiều năm xa hạnh phúc anh muốn bên em
Cuộc đời này dù ngắn, nỗi nhớ quá dài
Và cũng đã đủ lớn để mong bé lại
như ngày hôm qua.
...
Nghe ở đây: http://www.youtube.com/watch?v=HBiVGK8Y ... re=related
Có lần Nàng nói về ... Pipi tất dài và Công chúa Bong bóng mà Hoàng Hà có vẻ tự ái... nhừng mà này.. khi Hoàng Hà đến 1 tuổi nào đó... có thể bằng Nàng bây giờ hoặc ít hơn.. Hoàng Hà sẽ hiểu câu hát "Cuộc đời này dù ngắn nỗi nhớ quá dài.. và cũng đã đủ lớn để mong bé lại"... ở trong tuổi thơ là mới thực sự là hạnh phúc đấy... Mà Hoàng Hà đọc truyện PIPI tất dài chưa nhỉ, PIPI tất dài, Truyện về thằng nhóc EMIL.. rất hay và.. cực kỳ nổi tiếng trên thế giới, hihihi... nói về sách lại múa rìu qua mắt thợ ở đây rồi!
Hoàng Hà tìm nghe thử bài "Cô gái đến từ hôm qua" đi! nhớ nghe vào ... buổi đêm nhé!
Pipi Tất dài thì... nếu muốn Nàng sẽ tặng qua địa chỉ Công ty Phudongsoft... đọc cho nhớ tuổi thơ..
Đo chiều dài nỗi nhớ??? Nàng nghĩ đến câu hát về người con gái của ngày hôm qua... "Cuộc đời này dù ngắn, nhưng nỗi nhớ lại quá dài"... đã đủ để ước lượng được... chiều dài nỗi nhớ chưa hả Hoàng Hà...
Nói 1 câu thì nói nốt, nhân cảm xúc của Hoàng Hà về người xưa, Nàng ghi lại lời bài hát này lên đây..
Cô gái đến từ hôm qua
Và rồi ta hứa sẽ quay trở lại,
và một ngày mai như hai người bạn
Một ngày đã quên tất cả lại nhớ về nhau
cùng năm tháng còn ấu thơ
Và ngày hôm nay anh như đứa trẻ
của ngày hôm qua xa xôi tìm về
Lời thề tựa như ánh lửa sưởi ấm lòng anh
như chính em, cô gái đến từ hôm qua
Tình yêu đầu trôi xa dư âm để lại
và nếu thuộc về nhau em sẽ trở lại
Và anh được thấy hoa rơi như cơn mưa tươi thắm những con đường
Dường như là vẫn thế em không trở lại
và mãi là như thế anh không trẻ lại
Dòng thời gian trôi như ánh sao băng trong khoảng khắc của chúng ta
Nhiều năm xa hạnh phúc anh muốn bên em
Cuộc đời này dù ngắn, nỗi nhớ quá dài
Và cũng đã đủ lớn để mong bé lại
như ngày hôm qua.
...
Nghe ở đây: http://www.youtube.com/watch?v=HBiVGK8Y ... re=related
Có lần Nàng nói về ... Pipi tất dài và Công chúa Bong bóng mà Hoàng Hà có vẻ tự ái... nhừng mà này.. khi Hoàng Hà đến 1 tuổi nào đó... có thể bằng Nàng bây giờ hoặc ít hơn.. Hoàng Hà sẽ hiểu câu hát "Cuộc đời này dù ngắn nỗi nhớ quá dài.. và cũng đã đủ lớn để mong bé lại"... ở trong tuổi thơ là mới thực sự là hạnh phúc đấy... Mà Hoàng Hà đọc truyện PIPI tất dài chưa nhỉ, PIPI tất dài, Truyện về thằng nhóc EMIL.. rất hay và.. cực kỳ nổi tiếng trên thế giới, hihihi... nói về sách lại múa rìu qua mắt thợ ở đây rồi!
Hoàng Hà tìm nghe thử bài "Cô gái đến từ hôm qua" đi! nhớ nghe vào ... buổi đêm nhé!
Pipi Tất dài thì... nếu muốn Nàng sẽ tặng qua địa chỉ Công ty Phudongsoft... đọc cho nhớ tuổi thơ..
TL: Tao nhân mặc khách hạ bút tương phùng....
Tâm tình Thi nữ quán văn chương,
Đẹp trong như ngọc, sáng như gương!
Đệ cảm un nhạc phẩm Thi nữ đã gửi tặng. 10 ngày thân nữ dặm trường bụi cuốn, chắc hẳn cũng từng đứng ở một đầu của nỗi nhớ. Xin gửi lại những dòng viết giản dị mà thấm đượm tình cảm của Trần Hoài Thu và giai điệu ngọt ngào sâu lắng của Phan Huỳnh Điểu:
http://www.youtube.com/watch?v=o0bIOZmm9MA
..................................................
Bữa nay đệ cầm chổi đi lượn, có đôi chút chưa hài lòng, nên lại cầm chổi loẹt quẹt vài dòng:
Thày bói :>
Thày đi xem số người ta,
Xem xong cười bảo có ma trong nhà
Hai con phải cúng thôi nha
Cúng cho sớm sủa kẻo là vạ thân.
Hai con sao lại phân vân?
Ta đây đã phán, muôn phần chuẩn nha!
Con ma đang núp sau nhà...
Mau mau đặt lễ, ma tà sẽ tan!
Than ôi! tâm thày như than
Xem người như thể xem ngan xem gà...
Xem như thế, lúc về già:
Được hầu chúa Chổm chắc là khổ tâm!
Xem số cần có cái tâm
Tâm mà không sáng thì câm cho lành!

Đẹp trong như ngọc, sáng như gương!
Đệ cảm un nhạc phẩm Thi nữ đã gửi tặng. 10 ngày thân nữ dặm trường bụi cuốn, chắc hẳn cũng từng đứng ở một đầu của nỗi nhớ. Xin gửi lại những dòng viết giản dị mà thấm đượm tình cảm của Trần Hoài Thu và giai điệu ngọt ngào sâu lắng của Phan Huỳnh Điểu:
http://www.youtube.com/watch?v=o0bIOZmm9MA
..................................................
Bữa nay đệ cầm chổi đi lượn, có đôi chút chưa hài lòng, nên lại cầm chổi loẹt quẹt vài dòng:
Thày bói :>
Thày đi xem số người ta,
Xem xong cười bảo có ma trong nhà
Hai con phải cúng thôi nha
Cúng cho sớm sủa kẻo là vạ thân.
Hai con sao lại phân vân?
Ta đây đã phán, muôn phần chuẩn nha!
Con ma đang núp sau nhà...
Mau mau đặt lễ, ma tà sẽ tan!
Than ôi! tâm thày như than
Xem người như thể xem ngan xem gà...
Xem như thế, lúc về già:
Được hầu chúa Chổm chắc là khổ tâm!
Xem số cần có cái tâm
Tâm mà không sáng thì câm cho lành!

TL: Tao nhân mặc khách hạ bút tương phùng....
Huế...
Trầm mặc, cổ kính... những đền đài lăng tẩm
Cô đơn, lãng mạn... thi sĩ buồn bước trên lối mòn kinh thành xưa, hồn vấn vương bóng áo trắng nữ sinh Đồng khánh..
Du khách buồn, có nỗi đau nào nhân thế mới lướt qua. Huế xưa áo tím dịu dàng đài các, giờ ven đường bóng son phấn sao nhàu nhĩ bụi trần gian!
Huế buồn... buồn nhất là khi ngồi uống càphê trong những quán dọc sông Hương, nhìn sông lờ lững trôi.. ngắm mưa Huế... Nếu trên đời chỉ có 1 thứ được gọi là buồn, ắt hẳn đó là mưa Huế..
Nguyễn Văn Thương nổi tiếng với nhạc phẩm Đêm Đông, ít ai biết còn 1 ca khúc trước đó... có tên là Trên Sông Hương.. viết về Huế... giờ đây du khách ngồi ngắm Hương Giang trôi lờ lững mà lòng dìu dặt khúc nhạc xưa..
Chiều tàn trên bến Hương Giang lờ trôi
Bóng chim bay về chân núi xa vời
Chiều tàn trên bến mang theo hoàng hôn
Giòng sông buồn mơ chiếu áng mây hồng
Khóm lau mờ nghiêng mình bên dòng nước
Trên sông Hương, bến nước mờ chan chứa bao tình
Hằng Nga vừa lên...
...............
Đâu rồi một tà áo tím?
Trầm mặc, cổ kính... những đền đài lăng tẩm
Cô đơn, lãng mạn... thi sĩ buồn bước trên lối mòn kinh thành xưa, hồn vấn vương bóng áo trắng nữ sinh Đồng khánh..
Du khách buồn, có nỗi đau nào nhân thế mới lướt qua. Huế xưa áo tím dịu dàng đài các, giờ ven đường bóng son phấn sao nhàu nhĩ bụi trần gian!
Huế buồn... buồn nhất là khi ngồi uống càphê trong những quán dọc sông Hương, nhìn sông lờ lững trôi.. ngắm mưa Huế... Nếu trên đời chỉ có 1 thứ được gọi là buồn, ắt hẳn đó là mưa Huế..
Nguyễn Văn Thương nổi tiếng với nhạc phẩm Đêm Đông, ít ai biết còn 1 ca khúc trước đó... có tên là Trên Sông Hương.. viết về Huế... giờ đây du khách ngồi ngắm Hương Giang trôi lờ lững mà lòng dìu dặt khúc nhạc xưa..
Chiều tàn trên bến Hương Giang lờ trôi
Bóng chim bay về chân núi xa vời
Chiều tàn trên bến mang theo hoàng hôn
Giòng sông buồn mơ chiếu áng mây hồng
Khóm lau mờ nghiêng mình bên dòng nước
Trên sông Hương, bến nước mờ chan chứa bao tình
Hằng Nga vừa lên...
...............
Đâu rồi một tà áo tím?