Con người là thánh phật

Chia sẻ thơ ca, nhạc họa, các trải nghiệm của cuộc sống
Hình đại diện của thành viên
HoaKieuPhong
Tứ đẳng
Tứ đẳng
Bài viết: 958
Tham gia: 22:03, 09/01/11
Đến từ: Hà Nội 0977186186

TL: Con người là thánh phật

Gửi bài gửi bởi HoaKieuPhong »

Le Anh Thu đã viết:"không không sắc sắc,sắc sắc không không". "Đạo khả đạo phi thường đạo'. Đạo mà có thể nói rõ thì đạo ko còn là đạo nữa. Không là gì thì không không còn không nữa. Mình ko đọc kinh kệ nhiều, chỉ đọc vài quyển phật giáo, giác ngộ. Nếu các bạn đem nhãn quan khoa học để phân tích, suy luận tìm tòi thì khác nào "Mò trăng dưới đáy ao".
chỉ vài quyển kinh phật mà giác ngộ được hả bạn ? Vậy bạn tưởng tượng và quá mê muội
Nên nhớ Phật giáo có giới hạncuar nó ko phải cái gì cũng biết, cái gì cũng làm được. Theo mình chỉ nên có tín ngưỡng tôn giáo chứ đừng tin 1 cách mù quáng. Cái gì đúng là đúng, sai là sai
Đơn giản như thuyết tiến hóa của darwin nói mọi vật luôn tiến hóa. Nhưng đa số đều nói con người do số mệnh và thượng đế tạo ra. Mà người tạo ra là hoàn hảo. Vậy có phải mâu thuẫn ko, đã hoàn hảo thì ko thể tiến hóa được?
Và nếu con người là con rối của thượng đế hay số phận thì dù tôi có giết người thì tội đó cũng do thượng đế chẳng phải lỗi tại tôi ;)

Nên chỉ nên có tín ngưõng đừng có mê hoặc vào các tôn giáo, Mọi cái đều có giới hạn và sai lầm của nó. Mọi thứ cần tiến hóa theo đúng quy luật của nó
Đầu trang

Hình đại diện của thành viên
MingZhe
Nhất đẳng
Nhất đẳng
Bài viết: 142
Tham gia: 03:17, 16/03/11

TL: Con người là thánh phật

Gửi bài gửi bởi MingZhe »

Le Anh Thu đã viết:"không không sắc sắc,sắc sắc không không". "Đạo khả đạo phi thường đạo'. Đạo mà có thể nói rõ thì đạo ko còn là đạo nữa. Không là gì thì không không còn không nữa. Mình ko đọc kinh kệ nhiều, chỉ đọc vài quyển phật giáo, giác ngộ. Nếu các bạn đem nhãn quan khoa học để phân tích, suy luận tìm tòi thì khác nào "Mò trăng dưới đáy ao".
Đọc sách mà hiểu 1 cách lập khuôn, khô khan thì chẳng khác nào như ếch ngồi đấy giếng ngày ngày ộp ộp...ộp...
tigerstock68 đã viết:Giác Ngộ - Nhiều người lẫm lẫn kiến thức và trí tuệ. Theo Phật pháp, kiến thức là hiểu biết của con người sinh ra do nghe, thấy, suy nghĩ. Vì vậy, hiểu biết này là hiểu biết thông thường của con người nhờ học mà có được.


Người nào chịu cực học và đọc sách vở nhiều sẽ có kiến thức rộng; nhưng tại sao Đức Phật lại nhắc nhở chúng ta rằng biết nhiều thì khổ nhiều, biết ít khổ ít, không biết không khổ. Các vị Thánh La hán được gọi là hàng vô học, còn từ tam hiền trở xuống là hàng hữu học. Những bậc hữu học có nhiều hiểu biết trên sách vở, ngôn từ; trong khi hiểu biết của Thánh nhân là buông bỏ tất cả. Có thể nói thái độ của người học Phật khác với người học theo thế gian. Người học Phật là học có tiêu hóa, không phải chấp văn tự, ngữ ngôn.
Người không có trí tuệ thì làm sao phân rõ được trắng đen, phải trái đúng sai để rồi giác ngộ. TRí tuệ chính từ tâm mà ra, tất cả đều xuất đều xuất phát từ tâm. 1 đứa trẻ hay 1 người trí tuệ kém thì làm sao hiểu được đạo lý phật muốn truyền đạt để rồi giác ngộ ??? hay là chỉ biết nghe người khác lôi kéo.
Đức Phật ngày xưa nào được đọc sách của Phật. Là do ông tự quan sát, do trí tuệ ông thông suốt thấu hiểu đạo lý để rồi giác ngộ, rồi truyền lại cho đệ tử ông. Đức Phật nào có viết sách.



Mọi người hay nhắc tới nhân quả, nghiệp, .... nhưng đã có ai nhìn thấy, có ai chạm được ??? Tất cả chỉ là nghe theo tin theo.

@HoaKieuPhong: em đồng ý với anh, không nghĩ là gặp được người có cùng tư tưởng suy nghĩ như mìh. Nhưng mà em nghĩ anh quên mất 1 điều, cái tư tưởng đó đã đánh sau vào tìm thức con người wa mấy ngàn năm. Ngay cả đệ tử phật để truyện đạo, tư tưởng của Đức Phật cũng phải đánh vào tâm lý con người. Con người ngày xưa mông muội, thiếu hiểu biết, bị bộc lột áp bức, nếu bảo họ tu tâm, làm việc thiện mà không có lợi gì thì ai chịu làm, cho nên mới sinh ra nhân quả, nghiệp, tiền kiếp hậu kiếp, .... Để con xem đó là niềm tin sống lý tưởng sống để sống tốt. Nhưng tiếc qua năm tháng, thời gian nó đã dần dần mai một đi anh nhỉ.
Đầu trang

Hình đại diện của thành viên
HoaKieuPhong
Tứ đẳng
Tứ đẳng
Bài viết: 958
Tham gia: 22:03, 09/01/11
Đến từ: Hà Nội 0977186186

TL: Con người là thánh phật

Gửi bài gửi bởi HoaKieuPhong »

Chuyện là thế này, ngày xưa có 1 hoàng tử 1 đất nước tên Tất Lạt Đa, ngài hưởng thụ đầy đủ vật chất, lạc thú, có vợ đẹp con ngoan nhưng ngài ko tìm thấy hạnh phúc (giống người châu Âu), ngài mới bỏ cung điện đi tìm. Ngài gặp rất nhiều thiền sư ở Ấn Độ, gặp nhiều cao nhân, ngài đã luyện học qua rất nhiều môn. Nhất là ép xác và sống tách với đời. Nhưng 6 năm liền ngài ko tìm ra được hạnh phúc, rồi 1 ngày ngài ra dòng suối nhỏ để tắm. Ngài yếu quá, ngài phải bám víu vào cành cây, ngài chợt nhận ra rằng: Hạnh phúc và khổ hạnh mênh mông như con sông rộng lớn mà 1 dòng suối nhỏ ta ko vượt qua được vậy làm sao mà giúp được cho mình cho đời với thân xác này. Ngài mới ăn uống bình thưởng nghỉ ngơi, ngủ 1 giấc say và ngài giác ngộ ra chân lý. Ngài gọi mình là Như Lai, ngài đã tìm ra được chân lý. Sau này ngài đi rất nhiều nơi để truyền đạo giảng đạo để con người Thiền và đi sâu vào bản thân, tìm ra bản ngã của mình và tự khai tâm cho mình. Con người phải tự tìm ra cho mình đường và khai tâm cho mình đó là điều quan trọng nhất ngài muốn nói. Khi khai tâm thì trí tuệ mới phát triển, mới có tầm nhìn như vậy mới biết đâu là sai đâu là đúng để cư xử
Lúc ngài mất mộc mạc bên dòng sông ngày xưa, ko để lại bất kỳ sách vở, tài liệu ghi chép gì cả. Cuộc đời ngài đi khắp nơi giảng đạo, khai tâm cho mọi nguời với 3 bộ quần áo và 1 bát để ăn xin
300 năm sau, con người cảm thấy sợ phải đối diện bản thân và quan trọng hơn nếu làm vậy con người sẽ nổi loạn chống chính quyền. Và con người và xã hội Phong kiến bắt đầu xây dựng đền chùa đạo phật để dừng việc đối mặt với bản thân chỉ vào vái lậy là đã xong, phủ thêm 1 màu sắc vào để giảm bớt tính nóng con người chống việc nổi loạn. Các đạo sư cũng canh chùa ko đi đây đi đó giúp đời nhiều như Phật nữa. Sự ngộ đạo của các bậc thiền nhân cũng có nhưng ít, chủ đạo vẫn là người trốn chạy với cuộc sống. Chính thế sau này mới đẻ ra các sách vở kinh Phật mà thời của ngài ko có nên nó phải được 1 ai đó cho phát hành chứ nhỉ? Đời đâu cho ai ko ai cái gì?
Đầu trang

Hình đại diện của thành viên
tigerstock68
Ngũ đẳng
Ngũ đẳng
Bài viết: 2135
Tham gia: 14:12, 29/03/11

TL: Con người là thánh phật

Gửi bài gửi bởi tigerstock68 »

Tìm hiểu về “thập loại chúng sinh”
[highlight=#f3f3f3][blockquote][blockquote]Một cảnh ở Địa ngục
[/blockquote][/blockquote][/highlight]
Ngoài Truyện Kiều đã quảng bá khắp dân gian, thi hào Nguyễn Du còn là tác giả của một tác phẩm mà không mùa Vu Lan nào không được nhắc đến. Đó là bài “Văn tế thập loại chúng sinh”.
Là người Việt Nam, ít ai không thuộc dăm ba câu trong truyện Kiều, cũng như ít ai không biết tác giả áng văn tuyệt tác viết bằng thể thơ lục bát đó là thi hào Nguyễn Du. Rất nhiều đoạn, nhiều câu, nhiều tình huống trong truyện Kiều đã trở thành văn học dân gian vì những tâm trạng, những hoàn cảnh đó quá gần gũi với môi trường thực tế trong xã hội, cả thời xưa cho đến ngày nay.
Ngoài Truyện Kiều đã quảng bá khắp dân gian, thi hào Nguyễn Du còn là tác giả của một tác phẩm mà không mùa Vu Lan nào không được nhắc đến. Đó là bài “Văn tế thập loại chúng sinh”.
Tự thân Nguyễn Du đã nhận chịu quá nhiều đau thương buồn tủi từ thuở ấu thơ nên tâm hồn rất nhạy cảm trước nỗi đau nhân thế. Những tác phẩm của tiên sinh thường bàng bạc tinh thần Phật giáo qua luật nhân quả, vòng tử sinh luân hồi, vay trả mà chưa phân minh thì sau khi thác sẽ thành những oan hồn uổng tử, vất vưởng khắp chốn u tối mịt mùng. Những oan hồn đó chỉ trông chờ vào mùa mưa tháng bẩy, chầu chực miếng cơm chén cháo nơi các trai đàn chẩn tế thí thực cho!
Tại sao lại tháng bẩy?


Vì đó là thời điểm Đức Phật dạy ngài Mục Kiền Liên phương thức cứu mẹ khỏi chốn địa ngục A-Tỳ. Lòng thành của người con thảo thỉnh cầu Chư Tăng đang tụ hội về trong ngày Tự Tứ, cùng góp lời cầu xin và sám hối, không những đã cứu được bà Thanh Đề khỏi nghiệp gông cùm đói khát, mà cũng trong ngày đó, năng lượng dũng mãnh của Chư Tăng còn lan tỏa, xá tội được cho tất cả bao oan hồn uổng tử vất vưởng chốn u tối ngục hình.
Nhân gian từ đó noi theo, lấy ngày rằm tháng bẩy là ngày Vu Lan báo hiếu, đồng thời lập đàn, bày thực phẩm thí phát cho những oan hồn bơ vơ không ai tế độ.
Văn minh nhân loại, hợp cùng y học thực tiễn, dù tinh vi đến đâu cũng chưa thể giải thích thỏa đáng những trường hợp hiển linh, chứng minh về sự cố “Chết, chưa là hết. Chết mà chưa siêu được thì hồn vẫn vất vưởng trong cõi u minh”.
Kinh Pháp Cú có đoạn dạy rằng “kẻ nào không tin luật nhân quả, không tin có sinh tử luân hồi thì không điều ác nào mà kẻ ấy không dám làm” Lời dạy này thật đơn giản, vì nếu không tin làm ác gặp ác, thì cứ việc gì mang lợi tới cho bản thân là làm, dù việc đó gây tai hại cho người khác; Không tin luân hồi sinh tử thì đang có thân người đây, mục đích duy nhất là phục vụ thân này, dù dẫm đạp lên người khác, vì khi chết là hết, can chi phải nương tay, dại gì không tận hưởng!
Thương thay cho những ai lập luận rằng nhân quả và luân hồi vô hình vô tướng, mù mờ quá, lấy gì mà tin! Họ thấy chăng những cái có hình có tướng đang nắm giữ trong tay, cột chặt trong người mà vẫn chớp mắt vuột mất thì lại quyết tin là có thật! Này là bằng hữu tôi, này là tri kỷ tôi, này là vợ, này là chồng tôi, này là những gì quý nhất, bền bỉ nhất của tôi, nhưng tỉnh dậy mà nhìn quanh xem, nhan nhản biết bao cảnh vô thường. Bóng câu chưa khuất ngang khung cửa thì tình đã nhạt, hương đã phai, những cái tưởng của tôi muôn đời, đã lạnh lùng biến dạng, đã là của người khác!
Tình đã thế, tiền thì sao? Này là xe tôi, này là nhà tôi, này là của cải tôi, chỉ cần qua một đêm mộng mị, tình huống ngoài xã hội kia chợt thay đổi khiến tiền cất kỹ trong băng trở thành giấy, ngôi nhà đang ở trở thành nợ nần, không chạy khỏi cho mau sẽ còn mang lụy!
Những gì có hình có tướng, ngỡ đã cất giữ thật chặt, thật kỹ đó, chúng ta vẫn thường đau khổ chứng kiến sự ra đi phù du của chúng. Nhưng lạ thay, dù thấy, dù biết, ta vẫn cố níu kéo cho tới ngày thành ma vất vưởng!
Tiên Sinh Nguyễn Du động lòng trắc ẩn đã dùng ngòi bút lân mẫn mà khóc cho thập loại chúng sinh:
Thập loại là những loại nào,
Gái trai già trẻ đều vào nghe kinh
Nguyễn Du cất tiếng kêu cứu, khóc cho tất cả kiếp nhân sinh khi sống đã buông lung, không sợ nhân quả, lúc thác đi, làm ma côi cút lang thang. Mười loại chúng sinh tiêu biểu trong xã hội, từ vua quan tể tướng, kẻ sỹ, kẻ nông, kẻ già, người trẻ, kẻ thầy, người thợ, nếu thác đi không ai tế tự, đều mòn mỏi đợi mùa tháng bẩy tìm về những trai đàn chẩn tế:
Tiết tháng bẩy mưa dầm sùi sụt
Toát hơi may lạnh ngắt sương khô
Não người thay buổi chiều thu
Ngàn lau khóm bạc lá ngô đồng vàng
Đường bạch dương bóng chiều man mác
Ngọc đường lê lác đác mưa sa
Lòng nào lòng chẳng thiết tha
Cõi dương còn thế, nữa là cõi âm!
Những kẻ lúc sống, ngủ vùi trong giấc mộng vô thường, khi thác đi mới chợt tỉnh thì ôi thôi:
Khi nằm xuống không người nhắn nhủ
Của phù vân dù có như không
Sống thời tiền chảy, bạc ròng
Thác không đem được một đồng nào đi!
Khi đó, thân người chẳng có, trí huệ cũng không, bà con quyến thuộc nay đều trở thành người dưng kẻ lạ vì:
Mỗi người một nghiệp khác nhau
Hồn xiêu phách lạc biết đâu bây giờ!
Nguyễn Du là người từng lắng tâm, tụng đọc kinh Kim Cang hàng ngàn lần để thấu đáo sâu sa lẽ vô thường “Nhất thiết hữu vi pháp. Như mộng huyễn bào ảnh. Như lộ diệc như điển. Ưng tác như thị quán”
Từ đấy, mới rộng lòng xót thương bao kẻ chưa kịp tỉnh giác đã vội thác làm ma, đồng loạt lang thang khổ sở như nhau, chẳng còn chi là giầu nghèo, cao thấp nữa. Nguyễn Du đã nhỏ lệ, cất lời cầu xin bình đẳng cho tất cả:
Hương khói đã không nơi nương tựa
Phận mồ côi lần lữa đêm đêm
Còn chi ai khá, ai hèn
Còn chi mà nói ai hiền, ai ngu
Tiết đầu thu dựng đàn giải thoát
Nước tịnh bình tưới hạt dương chi
Nương nhờ Đức Phật từ bi
Giải oan cứu khổ, hồn về Tây Phương
Là con Phật, nếu chúng ta tin, hiểu lời Phật dạy, ta sẽ dễ dàng biết mở rộng cánh cửa từ bi sẵn có trong mỗi trái tim để cùng chia xẻ với ngài A Nan khi thấy Đức Phật dừng lại bên đường và quỳ lạy đống xương khô. Trong đống xương hỗn độn đó, với vòng sinh tử luân hồi chưa từng ngưng dứt, mấy ai dám chắc không có thịt xương ông bà, cha mẹ mình! Sự chiêu cảm giữa đất trời và âm dương chia cách là những thực thể chúng ta từng thấy:
Bóng phần tử xa chừng hương khúc
Bãi tha ma kẻ dọc người ngang
Cô hồn nhờ gởi tha phương
Gió trăng hiu hắt, lửa hương lạnh lùng!
Trong niềm bi ai khóc cho lỗi lầm nhân thế, Nguyễn Du cũng không quên những oan hồn trẻ thơ, chưa tội tình gì mà đã thác oan. Những linh hồn bé bỏng, chưa tự lo liệu, chưa biết nghĩ suy, làm sao nơi cõi âm tăm tối mà tìm được hạt cơm, hớp cháo!? Tiếng khóc này của Nguyễn Du mới cực kỳ bi thiết làm sao:
Kìa những đứa tiểu nhi tấm bé
Lỗi giờ sinh, lìa mẹ, lìa cha
Lấy ai bồng bế xót xa
U ơ tiếng khóc, thiết tha nỗi lòng!
Thương thay, bao oan hồn bơ vơ, lầm lũi theo nhau trong đêm tối:
Nghe gà gáy tìm đường ẩn tránh
Lặn mặt trời lẩn thẩn tìm ra
Lôi thôi bồng trẻ dắt già
Có khôn thiêng cố lại mà nghe kinh
Bằng tất cả niềm tin dũng mãnh nơi năng lượng vô biên, mầu nhiệm của Chư Phật, Nguyễn Du khuyến tấn:
Kiếp phù sinh như bào như ảnh
Có chữ rằng: Vạn cảnh giai không
Ai ơi, lấy Phật làm lòng
Tự nhiên siêu thoát khỏi vòng trầm luân
Với sự tin tưởng đó, Nguyễn Du tiên sinh đã kết thúc “Văn tế thập loại chúng sinh” bằng một trai đàn chẩn tế, thành tâm dâng cúng:
Ai đến đây, dưới trên ngồi lại
Của làm duyên chớ ngại bao nhiêu
Phép thiêng biến ít thành nhiều.
Trên nhờ Tôn Giả chia đều chúng sinh
Phật từ bi hữu tình phổ độ
Chớ ngại rằng có có, không không
Nam Mô Phật, Nam Mô Pháp, Nam Mô Tăng
Nam Mô nhất thiết siêu thăng thượng đài.
Nhân mùa Vu Lan báo hiếu và cúng thí cô hồn, xá tội vong nhân, xin trích lại phần nào bài văn tế của thi hào Nguyễn Du để góp lời cầu nguyện dâng lên mười phương Chư Phật, Chư Bồ Tát, Chư Hiền Thánh Tăng, xin nhủ lòng lân mẫn cứu độ muôn loài còn đang ngụp lặn trong bể khổ sông mê, sớm đủ duyên chạm được ánh từ quang mà vượt thoát.
Nam Mô Bổn Sư Thích Ca Mâu Ni Phật
Nam Mô Đại Hiếu Mục Kiền Liên Bồ Tát.
(*) Kệ kinh Kim Cang.- Những câu thơ song thất lục bát là trích trong văn bản “Văn tế thập loại chúng sinh” của thi hào Nguyễn Du
Biển Dài – Mùa Vu Lan
Được cảm ơn bởi: cloudstrife
Đầu trang

Le Anh Thu
Chính thức
Chính thức
Bài viết: 63
Tham gia: 23:54, 24/03/11

TL: Con người là thánh phật

Gửi bài gửi bởi Le Anh Thu »

@ HKP: Cái này mình đã nói với bạn PK về tử vi hay số phận con người có thể thay đổi được.

""Thực ra nhân bất hập toàn nên có âm thì có dương, nếu âm hết mà, dương hết thì có nghĩa là chuyển hoá rồi. Nếu đã biết đc sáng thì tối cũng biết dc. Đúng như bạn nói gần lành, tránh dữ nói hết là không hay. Nhưng mình nghĩ nếu biết đc chỗ kia chỗ này không tốt để biết mà chánh thì cũng đc giảm tai. Đúng là mình chưa tìm hiểu kỹ về tử vi vì thấy tính kết hợp biến hoá vô cùng nên mới tạm dừng. Chính vì tính toán của cổ nhân trong cung thời gian trước sau quá dài nên có khoảng xê dịch, do đó anh em sinh đôi ra trước ra sau đã có sự khác biệt lớn. Hơn nữa, chính theo thuyết tiến hoá, sự vận động của vật chất mà thời trước, thời nay có sự thay đổi khác nhau nên suy luận của chúng ta cũng thay đổi theo xã hội và cách nhìn nhận. Nếu đã biết số phận thì chẳnng nhẽ nằm chờ, phó thác ư để mặt nước phẳng lặng ư. Không, con người có sự phấn đấu nên mới có những bước thay đổi trong lịch sử và xã hội loài người. nói thu lại thì mỗi số phận con người có thể thay đổi điều đó phụ thuộc vào sự vận động của bản thân trong sự vận động chung đó. Cũng lan man mà đó chỉ là suy ngẫm của mình thôi chứ ko có ý gì. Nếu đã để hiểu lầm xin bỏ qua!""

Còn nói trên ko fải
HoaKieuPhong đã viết:
Le Anh Thu đã viết:"không không sắc sắc,sắc sắc không không". "Đạo khả đạo phi thường đạo'. Đạo mà có thể nói rõ thì đạo ko còn là đạo nữa. Không là gì thì không không còn không nữa. Mình ko đọc kinh kệ nhiều, chỉ đọc vài quyển phật giáo, giác ngộ. Nếu các bạn đem nhãn quan khoa học để phân tích, suy luận tìm tòi thì khác nào "Mò trăng dưới đáy ao".
chỉ vài quyển kinh phật mà giác ngộ được hả bạn ? Vậy bạn tưởng tượng và quá mê muội
Nên nhớ Phật giáo có giới hạncuar nó ko phải cái gì cũng biết, cái gì cũng làm được. Theo mình chỉ nên có tín ngưỡng tôn giáo chứ đừng tin 1 cách mù quáng. Cái gì đúng là đúng, sai là sai
Đơn giản như thuyết tiến hóa của darwin nói mọi vật luôn tiến hóa. Nhưng đa số đều nói con người do số mệnh và thượng đế tạo ra. Mà người tạo ra là hoàn hảo. Vậy có phải mâu thuẫn ko, đã hoàn hảo thì ko thể tiến hóa được?
Và nếu con người là con rối của thượng đế hay số phận thì dù tôi có giết người thì tội đó cũng do thượng đế chẳng phải lỗi tại tôi ;)

Nên chỉ nên có tín ngưõng đừng có mê hoặc vào các tôn giáo, Mọi cái đều có giới hạn và sai lầm của nó. Mọi thứ cần tiến hóa theo đúng quy luật của nó
Nếu mà nói chỉ vài quyển sách hay ko cần sách vẫn có thể giác ngộ. Mình theo khoa học và cũng tìm hiểu về PG, ko nói mình giác ngộ mà mình nói những suy nghĩ và cảm nhận của mình. Thiền sư Oshi có bài viết: Có một phụ nữ khoa học tìm hiểu rất kỹ và biết nhiều về phật giáo nhưng ko sao giác ngộ được và cũng ko ai cho cô câu trả lời. Trong một đêm cô đi gánh nước, mải nhìn ánh trăng trong đãy thùng mà bị tuuột quai, thùng nước bị đổ, ánh trăng biến mất. Lúc đó, cô đã giác ngộ! Chúng ta những người ngoài cuộc tìm hiểu PG luôn luôn hoài nghi, "Còn có tâm đi tìm, biết anh chưa thấy". Nếu theo phân tích logíc thì ngay cả bản thân tôi khi đọc các tài liệu theo phân tích của PG thì thấy vô lý. Ví dụ: Trong một lần trả lời các tăng của Đức Trần Nhân Tông. Hỏi: "Khi muôn dặm mưa tạnh thì thế nào?" Ngài đáp: "Mưa tầm tã". Ngài đã dùng "Không " để đáp , dùng đáp không, hai đường bổ xung cho nhau. Nếu đã "Muôn dặm mưa tạnh " tức là trời trong ko tỳ vết thì sao còn động niệm khởi hỏi ? thì đó tức là mưa tầm tã chứ còn gì. "Thấy thì thẳng đó liền thấy, suy nghĩ liền sai". Nếu mải miết tìm thì chứng tỏ chưa biết. Do đó nếu ta mải miét tìm ánh trăng thì chỉ là tìm cái hư ảo, ta phải vượt lên trên ngôn ngữ, biết nhìn lên trên. Đấy là quan điểm, phân tích nhà Phật. logíc mà nói thì thật phy lý phải ko. Phật ở tại tâm chúng ta. Đức Trần Nhân Tông cũng có nói:
"ở đời vui đạo hãy tùy duyên
Đói đến thì ăn, hãy ngủ liền
Trong nhà có báu thôi tìm kiếm
Đối cảnh vô duyên chớ hỏi thiền
"
Phật - Tâm sáng thể hiện ngay trong cuộc sống hàng ngày đâu phải tìm kiếm đâu xa. Vượt lên trên tất cả đều mong muỗn con người nhìn lại hành động bản thân mình để rồi tự hoàn thiện bản thân, sống có nhân có đức nên mới có câu Tu tại tâm, tại gia đâu fải đi tu ở chùa mới là tu!



Trắng đen xưa nay ko thể fân rõ chỉ là tương đối. Làm sao có thể nói kia là trắng nếu ko có đen. Một đứa trẻ, trí tuệ kém, học thức kém nhưng vẫn có hành động thể hiện con người có văn hóa hay có đức. Còn những người Trí tuệ, có ăn có học nhưng chưa chắc hiểu được đạo lý nói chung. Ta ko phải là Phật, Phật ko phải là ta. P ở trong tâm chúng ta. Nếu hỏi Đức Phật là ai?, Đức chúa Rê su là ai thì ko còn là đạo nữa rồi.
Đầu trang

Hình đại diện của thành viên
HoaKieuPhong
Tứ đẳng
Tứ đẳng
Bài viết: 958
Tham gia: 22:03, 09/01/11
Đến từ: Hà Nội 0977186186

TL: Con người là thánh phật

Gửi bài gửi bởi HoaKieuPhong »

@tigerstock68 :Những thứ bạn viết trong sách đó chỉ là sách vở, tôi nghĩ bạn phải Thiền định tự tìm ra chân lý của mình. Khi bạn có chân lý bạn ngộ đạo bạn cư xử sẽ theo cách khác. Mọi việc ập đến với bạn theo nhiều khía cạnh theo nhiều tình huống, nếu bạn cứ đợi tâm trí mò ra trong kho của nó kinh phật nói gì, thì trước tiên bạn đã chậm, sau đó bạn sẽ mất mát quá nhiều, mất mát đó là tính khách quan và trải nghiệm. Đã khai tâm và giác ngộ ko ai làm điều xấu cả, dù họ chỉ biết cuộc sống họ chẳng cần biết đến tôn giáo nào cả đơn giản họ nhìn thấu sự việc rồi. Chỉ khuyên bạn vậy thôi, còn bạn cảm thấy thế nào tốt bạn theo
@ Le Anh Thu : Hóa ra bạn cũng đã đọc và nghiên cứu sâu về triết học rồi, vậy bạn đọc thêm quyển sách mới ra nhé : " Sách về hiểu biết"
Đầu trang

thanhquangsatatec
Nhất đẳng
Nhất đẳng
Bài viết: 126
Tham gia: 13:56, 27/08/10

TL: Con người là thánh phật

Gửi bài gửi bởi thanhquangsatatec »

Tu theo đạo nào thì phải theo nghiêm luật của Đạo đấy,,, ví dụ Tu ở nhà thì phải giữ trọn luôn thường đạo lý, Tu ở Chùa thì phải mặc áo nâu, cắt tóc, ăn chay, niệm Phật, không sát sinh.v.v...(Không có chuyện Tu ở Chùa ăn thịt chó vẫn là chân tu nhé)...
Khoa học hướng tới tận cùng cũng có giải thích hết được các hiện tượng tự nhiên đâu. Ví dụ đơn giản thôi: Con người từ vượn, vượn từ khủng long, khủng long từ cá biển, cá biển từ thuỷ sinh, thuỷ sinh từ hành tinh khác, hành tinh từ vũ trụ, vũ trụ từ vụ nổ BINH BANG hay từ SỢI DÂY??? thế sợi dây từ đâu??? Vụ nổ Binh Bang từ đâu??? thêm nữa: con người cấu tạo từ vật chất vật chất thì bất động tại sao con người lại động?? Vật chất thì không có SINH LÃO BỆNH TỬ tại sao con người lại có SINH LÃO BỆNH TỬ???
Những hiểu biết về khoa học, hay Phật Pháp đều do đúc rút từ cuộc sống mà ra, Khoa học có các sách về khoa học (Toán, Lý, Hoá, Sinh.v.v..) Phật pháp có các kinh sách,,,, KHông thể dùng nhãn quan của khoa học này đi nhìn nhận và đánh giá khoa học khác được!!! Ví dụ đơn giản thôi và ai cũng có thể phản biện được,,,,!!!
Đầu trang

quangdung123
Đang bị cấm
Đang bị cấm
Bài viết: 30
Tham gia: 18:44, 14/09/12

TL: Con người là thánh phật

Gửi bài gửi bởi quangdung123 »

Đố

Trong giờ học đạo đức,thầy giáo đang giảng về công ơn của thầy cô.
Thầy giáo hỏi cả lớp:
-Các em hãy cho thầy biết một câu tục ngữ về người thầy.
Lớp im lặng.Thầy giáo mớm ý:
-Câu này có 2 chữ "mày" và "nên".
Lớp vẫn im lặng. Thầy giáo lại mớm ý:
-Câu này có cả 2 chữ "không" và "đố"
Lớp tiếp tục im lặng. Thầy giáo có vẻ mất kiên nhẫn,quát to:
-Câu này có 6 chữ,có cả 2 chữ "thầy" và "làm". Đây là câu gì hả?
Cuối lớp có một cánh tay rụt rè giơ lên.
-Thưa...thầy...: ''Làm thầy mày không nên đố" ạ!
Đầu trang

quangdung123
Đang bị cấm
Đang bị cấm
Bài viết: 30
Tham gia: 18:44, 14/09/12

TL: Con người là thánh phật

Gửi bài gửi bởi quangdung123 »

Đố

Trong giờ học đạo đức,thầy giáo đang giảng về công ơn của thầy cô.
Thầy giáo hỏi cả lớp:
-Các em hãy cho thầy biết một câu tục ngữ về người thầy.
Lớp im lặng.Thầy giáo mớm ý:
-Câu này có 2 chữ "mày" và "nên".
Lớp vẫn im lặng. Thầy giáo lại mớm ý:
-Câu này có cả 2 chữ "không" và "đố"
Lớp tiếp tục im lặng. Thầy giáo có vẻ mất kiên nhẫn,quát to:
-Câu này có 6 chữ,có cả 2 chữ "thầy" và "làm". Đây là câu gì hả?
Cuối lớp có một cánh tay rụt rè giơ lên.
-Thưa...thầy...: ''Làm thầy mày không nên đố" ạ!
Đầu trang

quangdung123
Đang bị cấm
Đang bị cấm
Bài viết: 30
Tham gia: 18:44, 14/09/12

TL: Con người là thánh phật

Gửi bài gửi bởi quangdung123 »

Đố

Trong giờ học đạo đức,thầy giáo đang giảng về công ơn của thầy cô.
Thầy giáo hỏi cả lớp:
-Các em hãy cho thầy biết một câu tục ngữ về người thầy.
Lớp im lặng.Thầy giáo mớm ý:
-Câu này có 2 chữ "mày" và "nên".
Lớp vẫn im lặng. Thầy giáo lại mớm ý:
-Câu này có cả 2 chữ "không" và "đố"
Lớp tiếp tục im lặng. Thầy giáo có vẻ mất kiên nhẫn,quát to:
-Câu này có 6 chữ,có cả 2 chữ "thầy" và "làm". Đây là câu gì hả?
Cuối lớp có một cánh tay rụt rè giơ lên.
-Thưa...thầy...: ''Làm thầy mày không nên đố" ạ!
Đầu trang

Trả lời bài viết