Hội cho những bạn mê TƯỚNG SỐ

Dành cho thành viên giao lưu, kết bạn, buôn chuyện
ThienCat
Ngũ đẳng
Ngũ đẳng
Bài viết: 1164
Tham gia: 23:39, 28/04/10

TL: Hội cho những bạn mê TƯỚNG SỐ

Gửi bài gửi bởi ThienCat »

Nhờ topic chị Nhất Niệm & Anh Mys mà mình mới phát hiện ra được có con chuột nhắt MT chuyên " gặm nhắm '' -- rình mò mình -- Đâm lén sau lưng là hèn hạ lắm đấy..Chỉ có những đứa mạt hạng -- bản lĩnh nhái con mới chơi trò đó..
Trời sinh ra làm người kg thích lại thích làm " chuột nhắt" ... ha...ha....

Thân chào " Chuột nhắt mt " -- Quỷ còn dễ thương hơn cô đấy ..hức ...hức.... B-)
Được cảm ơn bởi: Veronica

Onedream
Ngũ đẳng
Ngũ đẳng
Bài viết: 1029
Tham gia: 10:57, 02/03/11

TL: Re: Hội cho những bạn mê TƯỚNG SỐ

Gửi bài gửi bởi Onedream »

Hoa Giọt Tuyết đã viết:
Onedream đã viết:Anh ko phân biệt đc chùa nào nghèo hay ko nghèo. Nhưng họ cần thì có đc lấy ko em?

Vâng đúng rồi anh ạ, chị ý muốn cúng dường các chùa đang có nhu cầu anh ạ, anh biết chỉ em với.

Em cảm ơn ạ.
Có một ngôi chùa tên Khai Nguyên ở Tây Hồ, tại đó chiều tối (từ 6-8h) có một đạo tràng niệm Phật của các cụ (cũng có một số bạn trẻ). Em có thể đến đấy tặng các cô, bác ở đó đĩa đấy.
P/s: ngôi chùa này ko nghèo tý nào em àh :)!
Được cảm ơn bởi: Hoa Giọt Tuyết

Nyoko
Mới gia nhập
Mới gia nhập
Bài viết: 16
Tham gia: 22:20, 11/01/12

TL: Hội cho những bạn mê TƯỚNG SỐ

Gửi bài gửi bởi Nyoko »

@ MYTHINH1912 TIỂU NHÂN "THÂN MẾN" !

;)) ;))

Đi xem hồ sơ từng người ko thấy nhục & tốn thời gian lắm sao.
Há phải chăng cũng đi rình cả hồ sơ bác Đạo Sĩ đáng kính .. Kidboy .Mr Hoàng .. ?
Ném đá giấu tay nhưng mà tay cô dơ bẩn quá nên vẫn còn vết tích ko che mắt dc ta đâu ...hà...hà....
Ta ko có thù oán gì với cô mà cô cũng đi rình rập ta thế ? Đàn bà mà tọc mạch- nhiều chuyện như thế thì đàn ông rất là ghét đấy nhé..làm sao mà lấy chồng đi..Đến đàn bà còn ghét thì làm sao đàn ông ưa cho được..chậc..chậc.... khéo thằng nào rước nhầm cô về thì có mà hỏng hết đời giai....hịhị

Ta được biết bác Tây Đô đáng kính,bạn Kidboy,Mr Hoàng,Veronica,Vĩnh Đan,Cà Rốt...nhiều người lắm ..gia nhập từ thưở nào chứ ko phải mới gia nhập..Nói để cô khỏi tốn thời gian đi núp lùm rình rập nhé..!!!

^:)^ ^:)^ ^:)^

Cô có bức xúc gì thì viết lên topic chứ sợ gì đến nỗi mà viết rồi phải xoá vậy.hịhịhị đọc nghe :" tếu" lắm
Mà cô cứ việc chửi rồi xoá đi.. mắt tôi Thiên Lý Nhãn tôi đọc được hết đấy..ha...ha......
Ném đá sau lưng ....hà..hà...tầm thường..tầm thường....
Miệng thì Nam Mô bụng thì 1 bồ dao găm... hà...hà...nhưng dao của cô chưa đủ bén để gãi ngứa tôi đâu nhé...hà...hà..... hà...

P/S : Đây là topic chị Nhất Niệm.
Mythinh có bức xúc gì thì qua topic khác phản ứng nhá ;)) ;))

Toạ Vọng Vô Ngã
Mới gia nhập
Mới gia nhập
Bài viết: 2
Tham gia: 21:55, 10/05/12

TL: Hội cho những bạn mê TƯỚNG SỐ

Gửi bài gửi bởi Toạ Vọng Vô Ngã »

Vâng cảm ơn bạn Onedream, hôm nay tôi xin chia sẻ thêm 1 bài đọc khá thú vị nữa .

Hãy Dẹp Bỏ Tánh Nóng Giận




Tham và sân là hai mặt của một đồng tiền. Vì u minh, ta sinh tâm phân biệt, bám víu thứ này, xua đuổi thứ kia. Khi không có được thứ ta muốn, hoặc bị người khác cản trở ta đạt được mục đích của mình, hoặc sự việc xảy ra không theo ý ta muốn, thì ta sinh lòng sân hận, giận dữ, oán thù. Phản ứng bằng những thái độ đó không đem lại lợi ích gì. Chúng chỉ đem lại tai hại. Vì tham, sân và si, ba thứ độc của tâm, ta không ngừng tạo ra nghiệp chướng, phiền não.

Không có gì độc hại hơn là lòng sân hận, vì bản chất của nó là phá hoại. Nó là kẻ thù của ta. Không có thứ hạnh phúc nào có thể đển từ lòng sân hận, vì bản chất tiêu cực của nó.

Giận dữ và tranh chấp có thể đưa đến bạo động. Khi bị xúc phạm, phần đông chúng ta cảm thấy phải ăn thua, trả đũa lại cho bằng được. Đó là phản ứng tự nhiên của con người. “Nếu ai thô lỗ với tôi, tôi sẽ đáp lại bằng sự cộc cằn. Nếu ai đánh tôi, tôi sẽ đánh trả lại cho công bằng”. Hay hơn thế nữa, “Nó là kẻ thù của tôi, nếu giết được nó, tôi mới vừa lòng!”.

Chúng ta không nhận ra rằng khi ta có khuynh hướng nóng nảy, hay gây thù chuốc oán, thì kẻ thù hình như có mặt ở khắp mọi nơi. Càng ngày ta càng thấy khó thân thiện với một ai, và dễ ghét mọi người. Người ta bắt đầu tránh mặt chúng ta, khiến ta càng thêm lẻ loi, cô độc. Khi nóng giận, đôi khi ta tuôn ra những lời thậm tệ, chửi rủa người khác.

Người Tây Tạng có câu, “Lời nói không mang gươm giáo, nhưng có thể làm thương tổn trái tim”. Lời nói của ta đôi khi rất nguy hiểm, không những vì chúng có thể làm tổn thương người khác, mà còn khích động sự nóng giận trong ta thêm lên. Thông thường chúng ta hay đi trong vòng luẩn quẩn: người này cảm thấy không vừa lòng với người kia, nên thốt lên những lời gây đụng chạm; người kia bèn phản ứng lại cũng bằng những lời không tử tế. Thế là cả hai bắt đầu nóng lên và một cuộc khẩu chiến lại xảy ra. Trong một quốc gia hay nhiều quốc gia trên thế giới cũng thế. Cũng có nhóm này gây hấn với phe phái kia, quốc gia này gây chiến với quốc gia khác.

Khi bạn để sự nóng nảy, giận dữ làm chủ mình, thì cũng giống như khi bạn muốn thủ tiêu ai đó bằng cách vứt họ xuống sông, nhưng hai tay bạn lại ôm chặt lấy họ, như thế thì cuối cùng cả hai đều chìm. Nghĩa là khi bạn muốn tiêu diệt kẻ thù của mình, thì bạn cũng đang tự hủy diệt mình.


Tốt hơn hết là nên dập tắt nhúm lửa sân trước khi nó kịp phát thành một đám cháy, bằng thái độ bình tĩnh. Khi hiểu rõ trách nhiệm của mình với bản thân, ta sẽ dễ hành động như thế hơn. Khi gặp phải một người đối với ta không tốt, làm ta bực bội, ta thường coi như thể tự nhiên họ hành động, ứng xử như thế. Ta đâu biết rằng có thể trong những kiếp trước đó, ta đã nói lời thô lỗ với họ, đánh mắng họ, hay có những tư tưởng thù oán họ. Do đó thay vì đổ lỗi người khác, trách móc hoàn cảnh hay con người làm ta phiền não, ta phải đối mặt với kẻ thù thật sự của ta. Kẻ thù mà, trước mắt làm cho ta mất sự bình an, hạnh phúc và lâu dài hơn lại cản trở ta đạt được sự giải thoát. Kẻ thù đó chính là sự sân hận, cố chấp của bản thân chúng ta.

Hiểu được như thế thì ta không còn gì để chống đối. Không còn cãi vả, không còn nhìn người khác như kẻ thù, khi kẻ thù thực sự đã biến mất. Một phần thưởng lớn lao cho chút công sức nhỏ mọn có phải không? Về lâu, về dài, bạn và tha nhân cũng tránh được sự lặp đi lặp lại những hoàn cảnh tương tự khiến sự xung đột có thể xảy ra. Như thế cả hai người đều cùng có lợi.

Ta có thói quen là luôn tìm cách trả đũa người khác, làm cho bằng họ. Nếu ai xúc phạm ta, ta thường chấp chặt vào đó, rồi tự hành hạ mình bằng những câu hỏi: Tại sao nó lại nói với tôi như thế? Vân vân. Giống như khi người ta bắn một mũi tên về phía ta nhưng không trúng, và khi ta cứ cố chấp về những lời nói, hành động của người thì giống như ta đi nhặt mũi tên đó lên và găm chặt nó vào mình, để tự gây thương tích bằng những suy nghĩ như: “Nó nói những lời đó thật quá đáng, tôi không thể tin là nó có thể nói như thế với tôi”.

Tuy nhiên ta có thể dùng phương pháp này để quán tưởng theo một cách khác, hầu thay đổi các phản ứng giận dữ theo thói quen của ta. Lúc đầu ta sẽ khó thực hành trong những lúc đang nóng giận, đầu óc không được sáng suốt, nhưng ta sẽ bắt đầu thực hành khi ở nhà một mình. Hãy tưởng tượng ra những xung đột và các phản ứng thông thường của ta. Thí dụ, tưởng tượng ra ai đó đánh đập, sĩ nhục hay xúc phạm bạn. Bạn tự nghĩ: “Tôi phải làm gì? Tôi phải bảo vệ tôi chứ - tôi sẽ chống trả lại. Tôi sẽ đuổi cổ hắn ra khỏi nhà”. Giờ thì thử một cách ứng xử khác. Hãy tự nhủ mình, “Kẻ này đang chọc giận ta, nhưng sân hận là gì? Nó là một trong những món độc hại cho tâm, dẫn tới tạo ra ác nghiệp, dẫn tới đau khổ thêm. Trả đũa lại với người làm ta tức giận cũng giống như nhìn thấy một người điên sắp nhảy xuống vực thẳm. Ta có cần hành động giống như thế không? Hành động đó rõ ràng là điên rồ, nhưng càng điên hơn, nếu ta cũng làm giống như người đó”.

Hãy nhớ rằng những người tấn công, đối xử không tốt với bạn, chỉ tự chuốc lấy khổ đau, tạo ra các ác nghiệp chỉ vì u minh. Họ nghĩ rằng họ đang hành động vì lợi ích của bản thân, đang sửa chữa những điều sai trái, hay ngăn cản những điều tai hại có thể xảy ra. Nhưng sự thật là hành động của họ không mang lại lợi ích gì. Họ có nhiều điểm giống với một kẻ đau đầu, nhưng lại dùng búa đập vào đầu mình để giảm đau. Và rồi, họ đổ lỗi cho người khác về nỗi đau của mình, người khác lại giận dữ, chống đối trở lại làm cho sự việc càng thêm tồi tệ. Khi nghĩ về những bất hạnh của họ, ta nhận ra rằng họ đáng cho chúng ta thương hơn là trách móc, giận hờn. Lúc đó ta sẽ có thêm động lực để làm mọi cách bảo vệ họ khỏi phải đau khổ thêm, như ta vẫn làm với đứa trẻ cứng đầu, cứ chạy ra đường, nhưng khi ta cố dẫn nó vào thì nó đánh đấm, cào cấu ta. Thay vì bỏ mặc những kẻ tự hủy mình như thế, ta cần phải nhận ra rằng chính họ cũng đang đi tìm hạnh phúc nhưng không biết phải làm sao.

Hơn nữa kẻ thù của ta hôm nay chưa hẳn sẽ là mãi mãi. Kẻ gây phiền não cho ta hôm nay, sau này có thể trở thành bạn tốt của ta. Hay trong một tiền kiếp nào đó, họ có thể là người đã sinh ra, nuôi nấng và thương yêu ta. ( điều này tương tự câu chuyện này tương tự Người bạn tốt Đề Bà Đạt Đa mà tôi đã đăng hôm trước )

Thực hành quán tưởng như thế mãi, ta sẽ biết cách phản ứng lại với những xung đột bằng lòng từ bi, trả lại sự giận dữ bằng lòng tử tế của mình.

Một phương cách khác có thể sử dụng nữa là phát triển chánh niệm về tánh không thực của sân và mục tiêu của sân. Thí dụ có người nói với ta rằng: “Anh là kẻ xấu xa”. Hãy tự hỏi mình rằng: “Điều người ta nói có làm mình trở thành người xấu không? Hay ngược lại nếu mình xấu, mà họ bảo mình tốt, thì có làm mình tốt hơn không?” Nếu có ai đó bảo rằng than là vàng, có làm cho than trở thành vàng không? Hoặc họ bảo rằng vàng là than, có làm cho vàng trở thành than không? Sự vật không thay đổi theo lời nói thế này, thế nọ của người đời. Tại sao ta phải quá bận tâm vì những lời nói đó?

Hãy ngồi trước tấm gương, nhìn nét mặt của bạn, rồi nói: “Bạn xấu lắm, bạn tồi lắm”. Hay nói ngược lại: “Bạn tốt lắm, bạn đáng yêu lắm”. Dầu bạn nói gì, hình ảnh trong gương vẫn không thay đổi. Khen tặng hay phỉ báng tự chúng không có thực, giống như một tiếng vọng, một chiếc bóng, một phản chiếu. Chúng không có quyền lực gì để làm ta tốt hay xấu đi.

Khi đã thực hành bằng cách đó, ta bắt đầu nhận ra rằng sự vật không có thực thể, giống như một giấc mộng, một ảo tưởng. Do đó, ta phát triển được tâm rộng lớn – tâm không cố chấp, để khi sân nỗi lên, thay vì phản ứng theo thói quen, ta có thể dừng lại, quán sát tâm, tự hỏi: “Cái gì đây? Cái gì có thể khiến ta đỏ mặt, run tay? Nó ở đâu đến thế này?”. Ta sẽ thấy là không thể thấy được hình tướng của sân hận, không có gì để tìm.

Một khi ta không thể tìm ra cái giận, ta có thể để tâm tự tại. Ta không đè nén sân, không xua đuổi nó, cũng không làm theo nó sai khiến. Ta cứ để tâm dừng lại ở trạng thái đó, rồi ta sẽ thấy là sân hận cũng như tham ái, thật ra không giống như ta tưởng. Ta bắt đầu nhận ra được khoảng cách thật của nó, chỉ là hình ảnh phản chiếu qua tấm gương.

Có lẽ những điều này nói dễ hơn làm. Sân có đủ sức mạnh để khuấy động tâm ta hơn, và ta phóng theo nó – bằng cách này hay cách khác. Chúng ta phóng tâm đến phán đoán, đến phản ứng, đến thứ này hoặc thứ kia, ngụp lặn trong những điều làm ta thêm mất bình tĩnh. Thói quen chống trả lại đã được hằn sâu, thành nếp do được lặp lại nhiều lần, kiếp này qua kiếp khác.

Chỉ qua thực hành, áp dụng những phương pháp này, hàng ngày, hàng tháng, hàng năm, ta mới mong bỏ được những thói quen đó. Quá trình này có thể phải lâu dài, nhưng rồi ta sẽ thay đổi được. Ta rất dễ dàng thay đổi một cách tiêu cực. Khi ta đang hạnh phúc, vui vẻ, chỉ cần ai đó nói đến điều gì, làm điều gì không vừa ý là ta trở nên bực bội, nhưng thay đổi để tốt hơn, một cách tích cực hơn đòi hỏi phải có kỷ luật, công sức, và kiên nhẫn.

Chúng ta không cần một nhà tiên tri để biết tương lai mình ra sao – ta chỉ cần nhìn ngay tâm mình. Nếu như chúng ta có trái tim nhân hậu, sẳn sàng giúp đỡ người khác thì ta sẽ tiếp tục được hạnh phúc. Trái lại, nếu tâm ta chỉ chứa đầy những tư tưởng sân hận, muốn hại người, ta sẽ gặp toàn những chuyện không may.

Nếu ta luôn kiểm soát tâm, tiếp tục chữa trị các chứng bệnh của tâm, dần dần ta sẽ thấy được sự đổi thay. Chỉ có ta mới biết được những gì xảy ra trong tâm ta. Chúng ta có thể dối gạt người khác. Chúng ta có thể phỉnh phờ bảo một cái túi da phình to là đựng của báu, nhưng khi người ta ngồi lên trên đó, người ta sẽ khám phá ra nó trống rỗng. Tương tự ta có thể ngồi trong tư thế tọa thiền hằng giờ nhưng nếu lúc đó trong đầu ta chỉ toàn tư tưởng độc hại, thì ta chỉ tự dối gạt mình. Tốt hơn hết là phải thành thật với chính mình, chịu trách nhiệm về những gì ta thấy trong tâm ta – hơn là phán đoán chúng – và điều trị chúng đúng thuốc để ta có thể lành bệnh.



Trích: Putting Down The Arrow, Tricycle 1998
Tác giả: Chagdud Tulku Rinpoche
Việt dịch: Diệu Liên Lý Thu Linh
Được cảm ơn bởi: teamoon, Onedream, mythinh1912

Hình đại diện của thành viên
tuankietxm
Nhị đẳng
Nhị đẳng
Bài viết: 463
Tham gia: 18:55, 03/07/11
Đến từ: HCM

TL: Hội cho những bạn mê TƯỚNG SỐ

Gửi bài gửi bởi tuankietxm »

Càng “Đấu Tranh” Càng Khó Vãng Sanh

Trong thời mạt pháp này tìm cho ra một người tu hành để một đời này giải thoát khó dữ lắm! Thứ nhất là vì con người trong thời này không chịu tu. Người chạy theo đường lục đạo sanh tử thì nhiều, còn tu hành thì không chịu tu! Lại có người muốn tu mà lại không tu theo con đường liễu giáo thành đạo, mà thường đồng hóa chữ “Tu Hành” với một chút phước báu gì đó cho vui vui, cho tốt tốt… giống như những hội đoàn xã hội!

Trong khi đó thì pháp môn niệm Phật để vãng sanh về Tây Phương là cái pháp môn chính yếu của đức Thế-Tôn dạy cho chúng sanh thực hiện, để trong thời mạt pháp này được vãng sanh mà rất nhiều người không tin. Chính vì vậy mà hôm qua mình có đưa vấn đề là hãy cố gắng Nhiếp Tâm Niệm Phật, quyết lòng trong một báo thân này mình về Tây Phương, đừng có nên mở cái lục căn mình ra để tiếp nhận những trào lưu bên ngoài mà coi chừng chúng ta bị loạn tâm, bị chao đảo…

Ví dụ, như nghiên cứu nhiều quá là mở cái ý ra. Một khi mà cái ý mở ra thì chúng ta bị vướng vào gọi là “Tri Chướng”. “Sở Tri Chướng” là những kiến thức của thế gian nó ngăn cản con đường vãng sanh thành đạo. Và hơn nữa, khi mình tu niệm Phật để vãng sanh, tức là do thiện căn phước đức của mình lớn lắm mới gặp được và tin tưởng câu Phật hiệu. Hòa Thượng Tịnh Không nói, đi ra ngoài mình nói chuyện niệm Phật vãng sanh với người ta, một trăm người, nhiều khi tìm không ra một người, một ngàn người chưa chắc gì tìm ra được hai người tin tưởng! Lạ lắm! Quý vị đi cho thiệt nhiều rồi mới thấy. Như vậy thì người chống đối, bài bác, người ta tìm cách bẻ cong bẻ quẹo chuyện vãng sanh là sự thường, nhiều lắm!…

Trong kinh Đại-Tập, Phật có đưa ra danh từ gọi là “NGŨ NGŨ”. Hôm qua mình có nhắc tới ngũ ngũ, thì hôm nay nói ngũ ngũ luôn. “Ngũ Ngũ Kiên Cố“. Ngũ là năm. Ngũ-Ngũ là năm lần 500 năm. Phật chia ra cứ 500 năm thành một kỳ. Trong kinh Đại-Tập Phật chia làm năm kỳ, thì kỳ cuối cùng tức là cái kỳ 500 năm lần thứ năm, tức là 2500 năm, ứng với chính cái thời kỳ chúng ta đây. Nhất định chính là thời kỳ chúng ta. Thời kỳ này Phật gọi là “Thời Kỳ ĐẤU TRANH KIÊN CỐ”. Ngài không nói tới thời kỳ thứ sáu, không có 500 năm thứ sáu, tại vì 500 năm lần thứ năm là thuộc về mạt pháp, mạt pháp này nó sẽ kéo luôn tới 9000 năm nữa. Đây là trong thời gian đấu tranh kiên cố. Cho nên khi mình tu hành cần phải cẩn thận!…

Thời kỳ thứ nhất là “Giải Thoát” 500 năm, rồi thời kỳ “Thiền Định” 500 năm. Hai thời kỳ này thuộc về “Chánh Pháp” (1000 năm). Rồi đến thời kỳ “Đa Văn“, thời kỳ “Tháp Tự“, thuộc về “Tượng Pháp” (1000 năm).Thời kỳ Tượng Pháp, triết học mở ra nhiều lắm. Rồi Tháp Tự, tức là chùa chiền cũng mọc lên như nấm. Đó là phước. Nghĩa là, cũng còn chút phước của thế gian, thuộc về Tượng Pháp. Qua đến 500 lần thứ năm, tức là từ 2000 năm trở đi thuộc về mạt pháp, sự “Kiên Cố” này nó không nằm ở những vấn đề khác mà nằm ngay ở chỗ “Đấu Tranh“. Đấu tranh dữ lắm! Cho nên khi chúng ta biết tu rồi, thì phải biết sợ cái chuyện này. Khi mở cửa ra nghiên cứu, thường thì ta đọc toàn là những chuyện đấu tranh không thôi!

Có một lần tôi qua bên Mỹ, rồi qua bên Canada, thì tình cờ tôi đọc một bộ sách dày như thế này… dày vầy nè. Tôi lật qua sẹc sẹc, chứ không phải là đọc. Người ta đưa ra những lời chống đối Phật giáo. Họ chống không thể tưởng tượng được! Nghĩa là bất cứ một người nào xuất hiện ra trên thế gian này mà dưới hình dạng là một vị Sư, là một vị Tăng-Ni, là một Phật tử, một Cư Sĩ tu học Phật, cũng đều bị chống hết. Họ chống đến nỗi mà thành một bộ sách, hình như là hai-ba tập, dày như thế này! Khi nhìn vô… Xin thưa thực… mình không dám đọc! Tại vì mình đọc những lời đó, nếu lỡ mà nó thâm nhập vô tâm của mình, thì mình bị biến thành người có tâm phỉ báng Phật pháp. Dễ sợ lắm!

Chính vì vậy mà để thoát khỏi cái ách nạn gọi là “Đấu Tranh Kiên Cố” thì xin là, mình phải giữ cái tâm mình thanh tịnh. Cố gắng: Rời bỏ những cái kiến thức. Rời bỏ những cái thị phi. Rời bỏ những cái buồn phiền. Rời bỏ những cái, theo như Phật nói, là tam nghiệp thân khẩu ý.

Cái này nó quan trọng lắm! Nếu ví dụ như mình tu như thế này, gặp một người tới, người ta nói mình là loại người dị đoan mê tín, nếu mình mở lời cãi lại thì nhất định cái tâm của mình sẽ vướng vô cái bãi lầy này… cái bãi “Đấu Tranh”. Nếu người ta viết một bài báo chửi mình, mà mình viết trả lời họ, thì nó lôi cuốn mình vô trong vòng gọi là “Đấu Tranh Kiên Cố” liền! Cái cạm bẫy này dễ sợ lắm! Chính vì vậy mà Hòa Thượng Tịnh-Không… Quý vị nghe cứ nghe những lời của Hòa Thượng nói, không biết người ta có hiểu không(?), chứ còn tôi thì hiểu rõ lắm. Không biết sao chứ tôi hiểu rõ lắm. Ngài nói: Người ta chửi mình… Nhất định mình không được chửi lại. Người ta nói xấu mình… Nhất định mình không nói xấu lại. Người ta có quyền phỉ báng mình… Nhất định mình không phỉ báng lại.

Tại vì nếu người ta hạch hỏi mình những điều để cho mình cãi, mà mình cãi lại, thì mình bị lôi vào con đường đấu tranh. Mà lôi vào con đường đấu tranh chính là cái bẫy, cái cạm bẫy vô cùng nguy hiểm của suốt thời mạt pháp! Mà khi chui vào đó rồi thì nhất định không thể nào có thể vãng sanh, không thể nào vượt qua tam giới. Cho nên, hồi trước mình không biết tu thì mình thường hay chống người này chống người nọ, nói xấu người này nói xấu người nọ, thì nay mình biết tu rồi, phải biết sợ cái cạm bẫy của thời mạt pháp! Nhất định không được chống. Bây giờ người ta chống mình, chống tới đâu đi nữa, cứ để những lời chống đó bay vào trong không gian, nó mất hút đi… thì nhất định mình sẽ vượt thoát cái cạm bẫy này. Nếu không, quý vị tưởng tượng, hễ mình chống một cái thì cái chân mình lún vào trong cái bẫy. Mình cứ tưởng tượng có những cái bẫy, giống như cái bẫy chuột hay cái bẫy heo gì đó, nó quặp hai cái chân mình. Nếu tay mình mà giơ lên, thì hai cái tay mình đút vào hai cái bẫy khác nữa. Tưởng tượng như tay mình, chân mình, tứ chi của mình đã bị những cái bẫy giữ rồi, nó kéo sệt… sệt… sệt… sệt… Kéo sệt vào hầm lửa! Làm sao mà mình có thể thoát ra được? Không cách nào có thể thoát ra được!

Vậy thì, khi mà chúng ta biết được con đường vãng sanh về Tây phương, thì Phật nói những câu hết sức đơn giản, không có gì khó khăn. Đừng đem những cái chuyện của thời “Đa Văn“, tức là triết học, là những đạo lý cao siêu, những cái gì bóng bảy của thời “Đa Văn” áp dụng vào đây. Không được! Tại vì chỉ áp dụng được trong thời gọi là tượng pháp và tiền thời tượng pháp. Bây giờ đã đến thời mạt pháp rồi, ta không có quyền làm như vậy. Tại vì căn cơ chúng ta yếu lắm. Thời kỳ “Tháp Tự” cũng đã qua rồi. Tại sao vậy? Tại vì cái phước báu của con người thời mạt pháp quá yếu rồi, không còn nữa. Chính vì vậy mà ngài Ấn-Quang Đại Sư đưa ra một cái mẫu đạo tràng trong thời mạt pháp này. Không biết là Ngài có nói như vậy không? Mà thực ra hình như là trong tâm của Diệu Âm cứ nghĩ như vậy. Là tại vì thời này là thời “Đấu Tranh Kiên Cố“. Muốn tránh được cái “Đấu Tranh Kiên Cố” thì không có cách nào khác hơn là hãy âm thầm lặng lẽ mở một cái đạo tràng rất nhỏ, 10 người, 20 người, âm thầm lặng lẽ: Không mở bảng hiệu. Không trương cờ xí. Không có quảng cáo, cũng không có làm cái gì cả.

Để chi? Để âm thầm len lén trốn tất cả cái đoàn người đó, cái đoàn người mà coi như là ức ức người đi vào con đường khổ nạn! Chỉ có con đường biết lén lén trốn ra, thoát ra, để niệm Phật đi về Tây Phương. Chính vì vậy, chúng ta lập cái đạo tràng này y hệt mẫu đạo tràng của ngài Ấn-Quang, bảng hiệu không có, âm thầm lặng lẽ, bốn bên hàng rào khóa lại, âm thầm mà tu… Nhất định những thứ: Nào lễ lộc, nào là cờ xí… tất cả những thứ đó đóng hết, để quanh năm suốt tháng cùng nhau niệm Phật. Thì cái mẫu mực này là mẫu mực của ngài Ấn-Quang đưa ra để vãng sanh về Tây Phương Cực Lạc. Nếu mà chúng ta không theo Ngài, xin thưa thực, Ấn-Quang Đại Sư là ai? Là ngài Đại-Thế-Chí, Ngài đã thấy trước hết trơn rồi. Ngài nói bây giờ… Phật giáo đến cái thời mạt pháp này cũng không còn khả năng để cứu chúng sanh nữa. Ngài nói vậy đó…

Ngài Hạ-Liên-Cư cũng đưa ra một cái mẫu mực để tu tập, không có lập ra cái chùa, không có lập ra cái Tôn-Giáo, mà lập cái “Hội-Đoàn”, gọi là “Tịnh-Tông Học-Hội“. Cái hội đoàn niệm Phật, âm thầm niệm Phật. Cứ ngày ngày niệm câu “A-Di-Đà Phật, A-Di-Đà Phật”, không thêm không bớt gì hết, để quyết lòng đi về Tây Phương. Cho nên gọi là “Tịnh-Tông Học-Hội” chứ không phải là Tịnh-Tông Giáo-Phái. Không phải như vậy.

Thực sự mình không biết sao? Nhưng các Ngài đưa ra những mẫu mực, mà khi đi sâu vào thời mạt pháp này mới thấy là những cái quyết định của các Ngài quá tuyệt vời! Vậy mà hình như chúng sanh không tìm ra, nhưng ngài Tịnh-Không đã tìm ra được. Ngài nói bây giờ nếu mà lập lên một cái đạo tràng to, trang nghiêm, rùm beng như vậy, nhưng mà vô trong đó rồi mới thấy. Thấy gì? Đấu tranh kiên cố! Dễ sợ lắm! Tình thực mà nói dễ sợ lắm! Không cách nào có thể tịnh được! Bây giờ làm sao? Hãy rút về âm thầm làm thành một cái hội nho nhỏ. Ngài Ấn-Quang Đại Sư nói, một cái nhà nhỏ, cỡ chừng 5, 10, 20 người là đủ, rồi âm thầm lặng lẽ niệm Phật đi về Tây Phương, thì đây là những đạo tràng thành tựu trong thời mạt pháp này.

Cho nên khi mình hiểu được như vậy, mà cố gắng lập ra cái chỗ này chắc có lẽ cũng nhờ chư Phật gia trì, chư Long-Thiên gia trì nên chúng ta mới lập được, để âm thầm lặng lẽ một đường mà đi. Như vậy, thì rõ rệt đây cũng là cái phước phần của chúng ta trên con đường vãng sanh về Tây Phương Cực Lạc.

Mong tất cả chư vị hiểu được cái lý đạo âm thầm này, chúng ta hãy gắn bó với nhau, lặng lẽ… Đừng nên thấy chỗ kia sao thịnh vượng quá, mình cũng muốn thịnh vượng như vậy. Không! Đạo tràng này nhất định không phải là “Đạo Tràng Thịnh Vượng“, mà gọi là “Đạo Tràng Thành Tựu“. Nên nhớ! Thịnh vượng là của thế gian pháp, thành tựu là của Phật pháp.

Chúng ta đi con đường lặng lẽ mà thành tựu, chứ không phải rườm rà để thịnh vượng. Càng thịnh vượng thì chúng ta đối đầu không nổi! Mong cho tất cả chúng ta ai ai cũng vững tâm một lòng niệm Phật, rồi hỗ trợ cho nhau một cách tích cực trong những giờ phút cuối cùng. Đây là hành động cuối cùng và nhất định là cần thiết để giải quyết tất cả những ách nạn còn sót lại trong con đường tu hành để chúng ta vững tâm về Tây Phương gặp A-Di-Đà Phật.

Nam Mô A-Di-Đà Phật.

Cư sĩ Diệu Âm(Minh Trị)
Nguồn:http://www.duongvecoitinh.com/index.php ... vang-sanh/
Được cảm ơn bởi: teamoon, mythinh1912

Thanthiendi
Mới gia nhập
Mới gia nhập
Bài viết: 49
Tham gia: 20:12, 11/06/12

TL: Hội cho những bạn mê TƯỚNG SỐ

Gửi bài gửi bởi Thanthiendi »

Người xuất gia không bao giờ cái nhau!Chỉ có yêu thương mới đem Thế giới này đến Hoà bình.Nam mô A Di Đà Phật.
Được cảm ơn bởi: teamoon, Onedream, mythinh1912

mythinh1912
Ngũ đẳng
Ngũ đẳng
Bài viết: 2116
Tham gia: 13:02, 20/09/11

TL: Hội cho những bạn mê TƯỚNG SỐ

Gửi bài gửi bởi mythinh1912 »

Cảm ơn bác Tọa Võng Vô Ngã rất nhiều về bài viết!

Mr.Hoang
Lục đẳng
Lục đẳng
Bài viết: 3318
Tham gia: 08:09, 04/10/11

TL: Hội cho những bạn mê TƯỚNG SỐ

Gửi bài gửi bởi Mr.Hoang »

Cãi nhau là nhập thế! Hết cãi thì xuất thế!
Chỉ có cãi nhau, xung đột lẫn nhau thì mới thấy giá trị của yêu thương!
Mọi người cứ bước tới! Chú ý làm gì?!!! ;;) ;;)
Được cảm ơn bởi: Viendanho

tuvahangtong
Tam đẳng
Tam đẳng
Bài viết: 624
Tham gia: 19:06, 11/03/12

TL: Re: Hội cho những bạn mê TƯỚNG SỐ

Gửi bài gửi bởi tuvahangtong »

Nguyen Minh Cuong đã viết:Chị cứ khiêm tốn, em thấy chị biết cũng nhiều mà lại kiểm nghiệm nó trên đời sống của mình. Như vậy mới hữu ích và thiết thực. Chứ cứ ngồi nói lý thuyết như em thì chả ăn thua :D
Em nghiên cứu chút về tướng xong rồi em tự thay đổi tướng của mình và em thấy nó hiệu nghiệm :P yêu cái môn tướng số này quá >:D<
Thay đổi tướng chủ yếu là thay đổi tâm. Ví dụ như trước em hay suy nghĩ, tâm hay căng thẳng dẫn đến nhiều lúc nóng giận vô cớ. Sau này biết chút về tướng pháp. Em chủ động kiểm soát tâm trạng của mình, tạo cảm giác luôn hạnh phúc. Điều này bộc lộ ngay ra ngoài ở phần khí sắc. Mọi người lúc nào cũng thấy em hòa nhã và nét mặt luôn tươi vui. May mắn từ đó cũng đến với em nhiều hơn.
Em mong muốn các bạn yêu thích môn tướng số cũng thử một lần thay đổi cách nghĩ, thay đổi cảm xúc của mình. Hãy giữ tâm trạng đó thật lâu và đừng để bất kỳ điều gì ảnh hưởng đến cảm giác đó. Chắc chắn mọi điều tốt đẹp không ngờ sẽ xảy đến.
Về mặt khoa học: Luật hấp dẫn có nói: bạn là thỏi nam châm hút tất cả những thứ mà có tần số cùng cộng hưởng với tần số trong cảm xúc của bạn. Có khi em đang miên man nghĩ về một người bạn đã lâu không gặp thì điện thoại reo và ô la la, đó chính là người bạn em vừa nghĩ đến. Bên trong chúng ta là có các cơ quan nội tạng, có những tế bào và nhỏ hơn nữa là những hạt năng lượng. Tất cả chúng ta đều được cấu tạo bởi năng lượng và năng lượng thì có đăc tính hút những năng lụơng cùng loại. Hãy có cảm giác yêu thương thì bạn sẽ được yêu. Hãy tha thứ thì bạn sẽ được tha thứ. Một cách tổng quát: hãy cho đi thì sẽ nhận lại
Về mặt tâm linh: Phật giáo có nói một tiếng khảy móng tay cũng vang dội đến vô lượng thế giới. Mỗi một suy nghĩ của các bạn sẽ tồn tại mãi trong vũ trụ không bao giờ mất đi. Khi bạn có một suy nghĩ nào đó thì ý nghĩ đó sẽ thoát ra và tìm kiếm những ý nghĩ cùng loại. Vì vậy hãy suy nghĩ tích cực nhé!

Có ai đọc xong và yêu mến tui muốn cho tui tiền hông 8-> viết nãy giờ cốt yếu là dòng cuối cùng này thôi, =))
Chứng tỏ 1 điều bạn vừa viết và vừa nghĩa đến xiền =))
Được cảm ơn bởi: klausan

ThienCat
Ngũ đẳng
Ngũ đẳng
Bài viết: 1164
Tham gia: 23:39, 28/04/10

TL: Hội cho những bạn mê TƯỚNG SỐ

Gửi bài gửi bởi ThienCat »

@ MT : Cô hãy nghĩ những hành động & lời nói của cô.Diễn đàn biết bao nhiêu người,tại sao tôi lại tìm đến cô ? Kg có ai rảnh tự dưng có những lời nói kg hay dành cho cô nếu như cô kg đụng chạm gì đến họ.Tôi tôn trọng cô nên tôi kg nói ra những điều đó.Để cho cô tự suy xét,Tôi kg viết lại những điều đó lên đây.Bất cứ chuyện gì cũng có lý lẽ của nó.Cô & Tôi hiểu rõ hơn ai hết..
Nếu như tất cả những gì cô làm kg mang tính chất mỉa mai hay khích bác thì sẽ kg có chuyện như thế này.Mỗi người có 1 cuộc sống riêng- đừng ai đả động đến tôi thì tôi cũng kg bao giờ đụng chạm đến ai cả.
Cô hãy nhớ cô đã làm những gì.Có nhân thì mới có quả - có hành động nào đó của cô thì mới có kết quả này.
Dù là bạn tôi bênh vực cho tôi hay bạn cô bênh cho cô thì cũng là chuyện thường tình thôi.Nhưng có điều - tôi muốn nói với những người bạn của 2 bên..Các bạn kg hiểu rõ chuyện thì tốt nhất hãy im lặng.

Dù sao cũng cám ơn cô vì cô đã kg bấm báo cáo tôi trong khi cô hoàn toàn có thể làm điều đó.
@ người đã báo cáo tôi -tôi kg nói tên ra ở đây nếu cảm thấy bài viết này chướng tai gai mắt anh thì cứ việc làm như anh đã từng .

Nick ThienCat có bị ban thì cũng kg ảnh hưởng gì đến cuộc sống của tôi.Cám ơn vì đã dành thời gian ngồi viết báo cáo khi kg hiểu gì cả.
Người trong cuộc là MT dù tôi có xích mích nhưng thái độ đó làm tôi trọng hơn vài người ngoài cuộc kg hiểu gì đã vội vàng phán xét người khác.
...
Mọi chuyện liên quan đến MT tôi sẽ kg nói bất cứ điều gì nữa.Chấm hết.

Cám ơn Thầy,huynh huynh & những người bạn quý mến luôn bên ThienCat.Mến chúc tất cả an vui- cát tường.

Thiên Cát
Được cảm ơn bởi: teamoon, Onedream, Nguyễn Nguyễn, manhho

Đã khóa