Ôi anh thuquan mà bỏ đi thì em buồn quá! haizzzz! thơ ca sinh ra đã vậy rồi anh ạ? việc chi anh cứ phải nghĩ ngợi nhiều cho mệt! Con người mà có lá số tử vi thì chắc thơ ca cũng có tử vi ấy chứ nhỉ? thơ chắc cũng có cái kiếp "sinh bất phùng thời" "bất đắc chí" như cái kiếp người trôi nổi ấy chớ nhỉ! ôi! chớ mà "cơm áo không đùa với khách thơ"! thôi thì cứ trở lại với cuộc sống thực vậy!thuquanvn đã viết:Cái đẹp thì vô cùng lắm. Nhưng mình ko thích thơ triết luận, thơ tự bạch, tự cào cấu dày vò bản thân, hoặc bày tỏ sự nhức nhối với thời cuộc.
Thơ đối với mình phải ko có địa danh, ko có tên riêng, ko sân hận, u uất; thơ chỉ là thương nhớ buồn vui nhẹ nhàng; câu chữ chỉ là phiếm định, ước lệ; để tất cả mọi người dù ko ở cái hoàn cảnh của nhà thơ, cũng bị cảm xúc của bài thơ lôi cuốn, hòa nhập.
Câu chữ trong bài thơ phải có những chỗ đắc địa, tài tình; đã dùng chữ đó rồi thì ko thể thay thế bằng một từ khác.
Một bài văn có cảm xúc, một câu truyện có tính văn học; cũng giống như một bài thơ hay vậy. Tại sao thầy cô chấm bài cho ta mà lại có bài 5-6 điểm, bài 8-9 điểm!?
Nhưng đáng tiếc đối với Thơ và Nhạc hai lĩnh vực này nó trừu tượng, vô hình; ai muốn cảm thế nào cũng được, người khen nó hay, người chê nó dở, ko ai phản bác ai được; cho nên ai cũng có quyền viết, ai cũng có quyền ngộ nhận, ảo tưởng rằng họ đạt tới đỉnh cao cái đẹp.
Bạn nên vào các trang thơ vnthuquan, tuoitrecuoi, thivien, dactrung...xem mình xem họ, so sánh điều họ viết và mình viết thì sẽ xác định được một vị trí cho mình. Mình sẽ ko tham gia mục này nữa, chúc cậu luôn có những bài thơ hay, kính chào.
Lại thật đúng như câu : Tài cao phận thấp chí khí uất - Giang hồ mê chơi quên quê hương!
Em thực sự rất cảm mến anh! Anh rời khỏi toppic này rồi chắc em cũng cuốn gói để nhường lại cho các bạn trẻ khác! Thân anh!


