Nỗi niềm người già.

Chia sẻ thơ ca, nhạc họa, các trải nghiệm của cuộc sống
Hình đại diện của thành viên
Tây Đô đạo sĩ
Bát đẳng
Bát đẳng
Bài viết: 7976
Tham gia: 19:37, 19/10/10
Đến từ: Tây Đô

TL: Nỗi niềm người già.

Gửi bài gửi bởi Tây Đô đạo sĩ »

meongaingu đã viết:Người ta ví con người như là một cỗ xe do những con ngựa kéo, trong đó người cầm lái chính là phần tinh thần (tâm ý) và những con ngựa chính là thể xác, còn linh hồn như một người khách lỡ trèo lên xe cứ bị chở đi mà không sao tìm cách xuống xe được hoặc giả như một con chim bị sa vào lưới, nay phải tìm cách cắt đứt mạng lưới ràng buộc mình mà thoát ra ngoài
BÁC Tây Đô đạo sĩ ơi, ở đây theo cháu hiểu tâm mới là khách lỡ chứ bác nhỉ, cỗ xe là thể xác ,bác có thể giúp cháu phân biệt tâm và linh hồn dc ko ah?cháu cảm ơn bác
Thực ra không có linh hồn, chỉ có thần thức tùy theo nghiệp đi đầu thai trong 6 nẻo luân hồi. Nếu gọi là linh hồn thì người sẽ chỉ tái sinh làm người thôi. Còn thần thức là phần tinh thần của chúng ta, khi thân vật chất này chết đi nó sẽ xuất ra và có thể tái sinh làm người, thú, quỷ đói, thần linh, hay làm một vị trời...tùy theo tội hay phúc mình gây tạo lúc còn sống ở thân trước. "Thần thức" cũng do vô minh mà ta chấp lấy làm cái tôi hay cái ta còn gọi là ngã chấp. Vì thế mới có lý do đầu thai tái sinh và có nghiệp. Bản chất tâm của chúng ta với chư Phật không khác, do 12 nhân duyên bất đầu từ vô minh mà thành ra có chúng ta hôm nay. Khi phá được ngã chấp thì cũng không còn vô minh và nghiệp nữa lúc ấy gọi là giác ngộ hoàn toàn, thành Phật.
Khi chúng ta ngừng bặt các suy nghĩ, tâm vắng lặng ấy chính là bản tâm, không có bờ mé quá khứ hay vị lai. Còn suy nghĩ lăng xăng, phân biệt là tâm thức, chúng ta ai cũng nghĩ đó là tâm của mình. Bởi thế mới có sơn hà đại địa và các cõi giới. Vấn đề này rất khó nói bằng lời, cháu nên đọc thêm Duy thức học của đạo Phật sẽ rõ.
Được cảm ơn bởi: cloudstrife, Ngocthuy3107, mitmitnana, mp3
Đầu trang

Hình đại diện của thành viên
Tây Đô đạo sĩ
Bát đẳng
Bát đẳng
Bài viết: 7976
Tham gia: 19:37, 19/10/10
Đến từ: Tây Đô

TL: Nỗi niềm người già.

Gửi bài gửi bởi Tây Đô đạo sĩ »

Vài chục năm dần qua
Ta đã làm được gì?
Ăn ngon mặc đẹp ư?
Vợ đẹp con khôn ư?
Nhà cao cửa rộng ư?
Xe cộ nghênh ngang ư?
Tuổi già dần lấn tới
Chết không đem được gì
Tất cả đều bỏ lại
Chỉ có nghiệp mà thôi
Theo như hình với bóng
Vậy mà ta bỏ quên
Không vun bồi cội phúc.
Được cảm ơn bởi: phongvan38, cloudstrife, evia nguyen, THT, hoanang88
Đầu trang

Hình đại diện của thành viên
openlove_k5bkt
Chính thức
Chính thức
Bài viết: 59
Tham gia: 14:46, 23/09/10

TL: Nỗi niềm người già.

Gửi bài gửi bởi openlove_k5bkt »

Sưu tầm bài kệ của Mãn Giác Thiền Sư tặng Đạo sỹ
Xuân khứ bách hoa lạc,
Xuân đáo bách hoa khai.
Sự trục nhãn tiền quá,
Lão tòng đầu thượng lai.


Mạc vị xuân tàn hoa lạc tận,
Đình tiền tạc dạ nhất chi mai!


phần dịch nghĩa:

Mỗi năm khi mùa xuân qua đi, trăm hoa đều rơi rụng,
Nhưng mỗi năm mùa xuân lại tới và trăm hoa lại nở.
Sự việc đuổi nhau qua trước mắt,
Cái già sồng sộc tới trên đầu,
Tuy nhiên, chớ bảo rằng xuân tàn hoa rụng hết,
Đêm qua đây thôi, trước sân, một cành mai lại nở.

Xuân ruổi, trăm hoa rụng,
Xuân tới, trăm hoa cười.
Trước mắt, việc đi mãi,
Trên đầu già đến rồi...

Đừng tưởng xuân tàn hoa rụng hết,
Đêm qua, sân trước, nở cành mai
Được cảm ơn bởi: Tây Đô đạo sĩ, evia nguyen, mitmitnana
Đầu trang

Hình đại diện của thành viên
Tây Đô đạo sĩ
Bát đẳng
Bát đẳng
Bài viết: 7976
Tham gia: 19:37, 19/10/10
Đến từ: Tây Đô

TL: Nỗi niềm người già.

Gửi bài gửi bởi Tây Đô đạo sĩ »

Có sinh thì có tử
Là quy luật tự nhiên
Dù nhiều hay ít tuổi
Cũng cố gắng hết mình
Tu học cho tinh tấn
Theo đúng lời Phật dạy
Không bỏ phí một đời.
Đầu trang

Vân Trung Tử
Mới gia nhập
Mới gia nhập
Bài viết: 35
Tham gia: 22:09, 26/12/10

TL: Nỗi niềm người già.

Gửi bài gửi bởi Vân Trung Tử »

Bài này mình vừa đọc lúc chiều, giờ lại thấy ở mục "nỗi niềm người già - của Tây Đô Đạo Sỹ"
openlove_k5bkt đã viết:Sưu tầm bài kệ của Mãn Giác Thiền Sư tặng Đạo sỹ
Xuân khứ bách hoa lạc,
Xuân đáo bách hoa khai.
Sự trục nhãn tiền quá,
Lão tòng đầu thượng lai.


Mạc vị xuân tàn hoa lạc tận,
Đình tiền tạc dạ nhất chi mai!


phần dịch nghĩa:

Mỗi năm khi mùa xuân qua đi, trăm hoa đều rơi rụng,
Nhưng mỗi năm mùa xuân lại tới và trăm hoa lại nở.
Sự việc đuổi nhau qua trước mắt,
Cái già sồng sộc tới trên đầu,
Tuy nhiên, chớ bảo rằng xuân tàn hoa rụng hết,
Đêm qua đây thôi, trước sân, một cành mai lại nở.

Xuân ruổi, trăm hoa rụng,
Xuân tới, trăm hoa cười.
Trước mắt, việc đi mãi,
Trên đầu già đến rồi...

Đừng tưởng xuân tàn hoa rụng hết,
Đêm qua, sân trước, nở cành mai

Cũng gần với đoạn mô tả về Khô Vinh Đại Sư ở chùa Thiên Long nước Đại Lý - trong bộ tiểu thuyết kiếm hiệp Thiên Long Bát Bộ của Kim Dung tiên sinh.
Đầu trang

pandar bear
Ngũ đẳng
Ngũ đẳng
Bài viết: 1169
Tham gia: 21:48, 01/11/09

TL: Nỗi niềm người già.

Gửi bài gửi bởi pandar bear »

Bác Tây đô đạo sỹ ở đâu thế, PB rất muốn được gặp trò chuyện với bác lúc rảnh rỗi :)
Đầu trang

Hình đại diện của thành viên
Tây Đô đạo sĩ
Bát đẳng
Bát đẳng
Bài viết: 7976
Tham gia: 19:37, 19/10/10
Đến từ: Tây Đô

TL: Nỗi niềm người già.

Gửi bài gửi bởi Tây Đô đạo sĩ »

pandar bear đã viết:Bác Tây đô đạo sỹ ở đâu thế, PB rất muốn được gặp trò chuyện với bác lúc rảnh rỗi :)
Tôi cư trú tại Cần thơ chú ạ.
Đầu trang

pandar bear
Ngũ đẳng
Ngũ đẳng
Bài viết: 1169
Tham gia: 21:48, 01/11/09

TL: Nỗi niềm người già.

Gửi bài gửi bởi pandar bear »

Cần thơ gạo trắng nước trong

Ai đi đến đó lòng không muốn về.

:) bác Tây Đô năm nay vừa tròn 70 tuổi ạ ? Bác có ngày giờ sinh của bản thân không, cháu muốn được xem về cuộc đời đã qua của bác
Đầu trang

Hình đại diện của thành viên
Tây Đô đạo sĩ
Bát đẳng
Bát đẳng
Bài viết: 7976
Tham gia: 19:37, 19/10/10
Đến từ: Tây Đô

TL: Nỗi niềm người già.

Gửi bài gửi bởi Tây Đô đạo sĩ »

pandar bear đã viết:Cần thơ gạo trắng nước trong

Ai đi đến đó lòng không muốn về.

:) bác Tây Đô năm nay vừa tròn 70 tuổi ạ ? Bác có ngày giờ sinh của bản thân không, cháu muốn được xem về cuộc đời đã qua của bác
Tôi mới 50 tuổi thôi, sinh 6/8/ 1962 dương lịch, giờ ngọ. Chú thử luận giải lá số tôi xem sao, có vấn đề gì không. Cám ơn chú.
Đầu trang

pandar bear
Ngũ đẳng
Ngũ đẳng
Bài viết: 1169
Tham gia: 21:48, 01/11/09

TL: Nỗi niềm người già.

Gửi bài gửi bởi pandar bear »

Khổng tử nói:

Tam thập nhi lập, tứ thập nhi bất hoặc, ngũ thập nhi tri thiên mệnh.

Vay là bác TDDS đang ở cái tuổi cảm được hai chữ thiên mệnh đấy. Cháu xin phép post và thử bàn vài điểm về lá số của bác nhé:

Hình ảnh

Mệnh Tử Phủ hội Khoa Quyền, lại có lưỡng khúc kị đà ở cung Tài, đắc thêm Thái Tuế nằm ở mệnh thân là người có tài, thông minh, chỉ hiềm nỗi mệnh thân lại gặp Triệt bất hợp cho bản mệnh Tử Phủ thế là tấm thân không được tương trợ mà mình cũng không tương trợ được ai. Một người có thái tuế, thiên phủ là người già, người cao tuổi được trọng nể thì bị trừ mất. Hạn hành lại đi qua 40 năm ngộ Tuần Triệt thì vất vả lèo lái trong cuộc đời. Cái hay của bản mệnh là có Thái tuế, lại có KHoa Quyền Kị thế là có quyền ăn nói, cấm đoán một cách có sách vở khoa học, thể nào bác TDDS lại làm được cái việc xem số khuyên người. Tuy nhiên giá đừng triệt có lẽ cái hay nó còn gấp bội lần.

Đại hạn thứ nhất, thái âm ngộ triệt thế là thấy cảnh lộ bí mật, ít nhất thì cũng lộ mặt tình ái với những cô nàng thiên đồng để rồi đắng cay hai chữ âm linh khôi hoả, lạnh nồng tình ái bộc phát để rồi ghi lại bóng hình muôn kiếp sau.

Đại hạn thứ hai, Tham Tuần, một cái hạn để ra tay bỏ đi cái ham muốn mộng mơ con nít, gắng công đặt đúng tham vọng cho hành động quyết định của bản thân. Đây là một hạn vất vả nhưng thành công của bác. Hạn này bác tham gia tổ chức, viết bài, tham mưu cho ai đó, có quyền có địa vị, được ngưỡng vọng là giai đoạn này đây.

Đại hạn thứ ba, CỰ ngộ Không Kiếp là cách từ bỏ tổ chức, bất đồng với tổ chức đây. Cách việt cự phi là sự phát sinh chia rẽ, có cô quả là chủ tội đây. Ở đây cách lộc tồn xung phá Cự Môn, là cách tạo ra bất ngờ cái không ngờ ở đây. Tử PHủ đến đây hội đủ tam không, vượt qua được hạn này kể là một điều may mắn cuộc đời,
có được vậy là nhờ bản mệnh có thái tuế, có khoa quyền là hiểu biết, sự nhận thức cứu giải. Lại có thêm cặp ân quang, thiên quý ở đây vớt lại nên vì chút ân tình ân nghĩa mà trừ được sự chia rẽ, bất đồng.

Đại hạn thứ tư, tiếp nối phù giúp việc gì đây. Chí ít thoạt qua được cái hạn tam không nhìn lại cũng thấy mình sắp già rồi, ngẫm lại cuộc đời ôi sao ta đây vất vả mấy mươi năm ròng giờ mới thấy được chút thảnh thơi, ta cười vui vẻ, nào ngờ đâu cái vui ấy còn ẩn chứa bất trắc, vì bên ngoài xung là Phá Kình là những người đang đứng trông ta, đang muốn trói buộc ta giúp đỡ họ. Hai chữ thảnh thơi xem chừng không dễ chút nào.

CHáu chỉ viết tới đây thôi, bác TDDS vào kể chuyện cháu nghe nhé ?
Đầu trang

Trả lời bài viết