Xin lỗi con, hài nhi của mẹ!

Chia sẻ thơ ca, nhạc họa, các trải nghiệm của cuộc sống
Hình đại diện của thành viên
pinky
Nhị đẳng
Nhị đẳng
Bài viết: 344
Tham gia: 16:49, 20/07/10

TL: Xin lỗi con, hài nhi của mẹ!

Gửi bài gửi bởi pinky »

Ẩn long cư sỹ đã viết:Có lẽ em gái Pinky đang khát khao có được ngôi nhà và những đứa trẻ ;;) . Mà tâm hồn cũng lãng mạn bay bổng đấy chứ; nói ra câu này ta lại nhớ người xưa, nhớ đến những vần thơ mà nàng đã gửi
Lênh đênh biển hận tình em đó
Nghìn dặm sơn khê chàng có hay?

Cảm ơn Ẩn long cư sỹ :) . Pinky chỉ muốn chia sẻ những bài tâm sự với những nỗi niềm riêng và những khoảnh khắc đẹp của gia đình. Hy vọng người đọc sẽ có những cái nhìn tĩnh về tình iu, hôn nhân và cuộc sống gia đình.
Thơ của nàng đầy tâm sự :D
Đầu trang

Hình đại diện của thành viên
pinky
Nhị đẳng
Nhị đẳng
Bài viết: 344
Tham gia: 16:49, 20/07/10

TL: Xin lỗi con, hài nhi của mẹ!

Gửi bài gửi bởi pinky »

Thư của mẹ gửi con gái,

Có lẽ nụ hôn chiều nay vẫnlàm con ngây ngất. Tim mẹ như ngừng đập khi nhận ra đó là con, và cậu bạn vẫn đến giúp bố sửa máy vi tính! Vậy là con gái mẹ, 18 tuổi, đã yêu và đã hôn!

Thực lòng, điều đầu tiên mẹ muốn là ngăn cấm con. Mẹ muốn nói với con về kỳ thi đang lúc nước sôi lửa bỏng. Về chuyện “hãy đợi” đến khi đủ chín chắn. Nhưng cuối cùng, mẹ quyết định để con tự lựa chọn. Bởi nếu đó không phải là những cảm xúc thoáng qua mà là một tình yêu thực sự thì sẽ là điều đáng tiếc...

Tình yêu thật sự là gì?

Tình yêu thật sự không phải là cảm xúc, dù nó thường đến cùng những cảm xúc mạnh đến mức làm con người choáng ngợp. Tình yêu không thể kéo dài nếu hai người chỉ có cảm xúc với nhau.

Sự hiểu biết lẫn nhau mới là nền tảng của tình yêu thật sự. Con có thể “phải lòng” một chàng trai thậm chí chưa bao giờ nói chuyện. Nhưng để có một tình yêu thật sự, con cần phải tìm hiểu về người ấy. Bởi biết về tư cách và cá tính người mình yêu là vô cùng quan trọng.

Cùng chung một mục đích sống sẽ giúp cho con và người ấy có được tình yêu dài lâu, bởi các con sẽ đi cùng hướng suốt cuộc đời. Nếu tham vọng của con trở thành một doanh nhân quốc tế, còn điều duy nhất người ấy mong ước là một mái ấm sum vầy, no đói có nhau, thì chắc chắn là xung đột sẽ nảy sinh. Nếu con khao khát một cuộc sống đổi thay, đầy thử thách, còn người ấy yêu một cuộc sống tĩnh lặng, thanh thản, thì dù cảm xúc có lớn đến mấy, sẽ cũng có lúc những cá tính sẽ va chạm. Và tình yêu sẽ tan vỡ cho dù hai người vẫn còn cảm xúc với nhau.

Tình yêu không phải là tình dục. Tình dục được tạo ra cho hôn nhân - một sự cam kết lâu dài. Nếu vượt ra ngoài hôn nhân, tình dục chỉ mang lại hậu quả khắc nghiệt: có thai ngoài ý muốn, những căn bệnh lây lan qua đường tình dục, điều tiếng dư luận, và có thể cả sự xấu hổ tủi thẹn. Một mối quan hệ chỉ dựa trên sự ham muốn. Con có hiểu không?

Tình yêu là sự lựa chọn. Là một sự cam kết. Mặc dù cảm xúc là một phần không thể thiếu được của tình yêu, mặc dù tình dục là một phần của hôn nhân, thì tình yêu cũng không thể tồn tại nếu chỉ dựa vào những điều đó. Nếu con hỏi mẹ tình yêu là gì, thì mẹ sẽ nói với con:

Yêu, là nhìn thấy ở người đó những điều không hoàn hảo mà vẫn yêu.

• Yêu, là muốn mang lại cho người mình yêu những điều tốt đẹp nhất.

• Yêu, là không mất trí, vẫn học quên mình, vẫn dành trái tim cho gia đình và bè bạn...

Yêu, là dành thời gian, công sức để tìm hiểu tâm hồn và tính cách của nhau.

• Yêu, là dành thời gian và công sức để tìm hiểu và yêu quý những gì mà người con yêu gắn bó.

• Yêu, là tin tưởng và hiểu biết lẫn nhau.

• Yêu, là nếu tranh cãi thì không thường xuyên và cũng không nghiêm trọng.

• Yêu, là nếu tranh cãi chỉ giúp hiểu nhau hơn và tình yêu bền vững hơn.

Yêu, là hướng tới một mối quan hệ lâu dài.

• Yêu, là khi xa cách, chỉ thấy yêu hơn và gắn bó hơn.

Tình yêu là vậy, con ạ!

Chỉ yêu nếu đó là tình yêu thật sự. Mẹ tin vào sự lựa chọn của con.

Mẹ của con
Đầu trang

Hình đại diện của thành viên
pinky
Nhị đẳng
Nhị đẳng
Bài viết: 344
Tham gia: 16:49, 20/07/10

TL: Re: Xin lỗi con, hài nhi của mẹ!

Gửi bài gửi bởi pinky »

Xin lỗi con vì mẹ là người thứ ba

Ngày mẹ báo tin có con đang hiện diện trên đời, cha con đã chọn giải pháp từ bỏ đứa con của mình, vì cha còn gia đình riêng, còn một đứa con hợp pháp cần bảo vệ. Cũng từ đó đến nay, chưa bao giờ cha con hỏi han, quan tâm đến mẹ con mình dù chỉ một lời.


Gửi con yêu của mẹ!

Vậy là con tồn tại trong bụng mẹ được 8 tuần rồi. 8 tuần đó là khoảng thời gian chỉ một mình mẹ vật lộn với những triệu chứng ốm nghén, với cảm giác mệt mỏi bất tận, với những cơn giật mình thao thức, những giọt nước mắt lăn giữa đêm dài và cả những căng thẳng mẹ phải âm thầm chịu đựng trong công việc.

Rồi mẹ nghĩ đến lúc con chào đời và khôn lớn, sẽ có khi nào con trách mẹ không, vì mẹ đã không mang lại cho con một gia đình trọn vẹn. Con chỉ có thể lớn lên trong vòng tay của mẹ mà thiếu vắng sự nuôi dưỡng của cha, vì mẹ chỉ là người thứ ba, một người thứ ba mù quáng vì trái tim yêu lầm đường lạc lối.

Ngày mẹ báo tin có con đang hiện diện trên đời, cha con đã chọn giải pháp từ bỏ đứa con của mình, vì cha còn gia đình riêng, còn một đứa con hợp pháp cần bảo vệ. Cũng từ đó đến nay, chưa bao giờ cha con hỏi han, quan tâm đến mẹ con mình dù chỉ một lời. Cha con không biết con đang lớn dần lên trong bụng mẹ ra sao, con háu ăn và hành mẹ đến mức nào.

Con ơi! Mẹ hiểu mình chỉ là người thứ ba, nên chỉ có thể câm lặng chịu đựng một mình. Nhưng chưa bao giờ Mẹ có ý định từ bỏ con của mình, con là món quà vô giá mà Thượng đế đã ban tặng cho mẹ. Vậy nên, mẹ chọn giải pháp đương đầu với mọi điều tiếng và những khó khăn sắp tới, chỉ để giữ con tồn tại và sinh con ra trên cõi đời này.

Mẹ tin rằng con sẽ hiểu, và không trách mẹ đâu, phải không con? Đâu phải mái ấm không có tiếng nói của người đàn ông thì sẽ không có nụ cười và hạnh phúc? Dù rằng hạnh phúc đó không nguyên vẹn nhưng mẹ nguyện với lòng sẽ cố hết sức để nuôi dạy con nên người.

Cha con có lẽ đinh ninh rằng mẹ đã phá thai, vì mẹ nói thế. Cha con không hiểu rằng khi mẹ đưa ra các giải pháp cho cha con lựa chọn, trong đầu mẹ đã xác định mình sẽ làm gì cho dù cha con quyết định như thế nào đi chăng nữa. Nhưng lúc ấy, mẹ mong biết bao cha con có thể nắm tay mẹ vượt qua khó khăn này để chào đón con ra đời. Nhưng cha con đã không làm điều đó.

Ông bà ngoại con khi biết chuyện đã dạy mẹ rằng: “Bất cứ giá nào cũng không được phá hoại gia đình người khác”. Mẹ đã chọn giải pháp im lặng và rút lui, và làm cho cha con tin rằng, con đã không còn tồn tại nữa. Ngày con chào đời, chắc cha con cũng không biết mình có thêm một đứa con nữa trên đời. Nhưng con đừng lo, bên mẹ con mình còn có ông bà ngoại, những người thực sự yêu thương con.

Cũng như mẹ, ông bà mong ngày con chào đời biết bao. Ngày ấy, con sẽ ngập tràn trong tiếng cười hạnh phúc, trong vòng tay ấm áp của những người yêu thương con, con nhé. Và khi con lớn lên, đừng vì mặc cảm không cha mà con trách mẹ. Nếu con hiểu những gì mẹ phải chịu đựng ngày hôm nay, thì con sẽ biết rằng mẹ yêu con đến nhường nào.

Cả cuộc đời mẹ là những chuỗi ngày đầy đau khổ và nhiều vấp ngã, nhưng mẹ tin rằng con sẽ là nguồn hạnh phúc và động lực lớn lao để giúp mẹ đủ sức bước tiếp trên chặng đường dài còn lại. Yêu con nhiều lắm, con yêu của mẹ!

Đầu trang

Hình đại diện của thành viên
pinky
Nhị đẳng
Nhị đẳng
Bài viết: 344
Tham gia: 16:49, 20/07/10

TL: Re: Xin lỗi con, hài nhi của mẹ!

Gửi bài gửi bởi pinky »

Đứng lên nào, con gái

Nhưng con ơi, chia tay trong tình yêu đâu đã phải là thất bại duy nhất con sẽ gặp trên đường đời còn rất dài này. Mẹ biết, chuyện tình cảm là rất khó, nhưng không ai giúp được con cả. Tất cả phải do con và mình con. Hãy đứng dậy như hồi con bị ngã khi lẫm chẫm tập đi...


Con gái của mẹ


Một trong những đau khổ và khó khăn của cuộc đời là phải biết đứng dậy, và bắt đầu lại từ đầu sau mỗi đổ vỡ. Đứng dậy - bài học đơn giản nhưng không phải ai cũng làm được. Ngay từ bé, khi con bắt đầu mới tập đi, con đã ngã không biết bao nhiêu lần, cái miệng méo xệch, đôi mắt ngấn nước nhìn mẹ như trông chờ. Mẹ có thể đưa tay ra đỡ con, nhưng mẹ đã không làm thế. Và con mẹ vẫn tự mình đứng lên đấy thôi, mặc dù với cái đầu gối rớm máu và đôi mắt trong veo nhòe nhoẹt.

Thực sự mẹ đã muốn con hiểu rằng, trong cuộc đời này sẽ chẳng ai giúp được con ngoài chính bản thân con. Bây giờ con mẹ lại vấp ngã trong chuyện tình cảm. Mẹ đã rất buồn khi thấy con mẹ vùng vẫy trong thất vọng.


Nhưng con ơi, chia tay trong tình yêu đâu đã phải là thất bại duy nhất con sẽ gặp trên đường đời còn rất dài này. Mẹ biết, chuyện tình cảm là rất khó, nhưng không ai giúp được con cả. Tất cả phải do con và mình con. Hãy đứng dậy như hồi con bị ngã khi lẫm chẫm tập đi, hãy đứng dậy như mẹ đã kỳ vọng, hãy đứng dậy vì con là đứa con gái bản lĩnh và tự tin, và cuối cùng, hãy đứng dậy vì con là con gái của mẹ…. Đáng lẽ ra những điều này mẹ phải nói với con sớm hơn, biết đâu con mẹ sẽ tránh được những va vấp không đáng có trong cuộc đời. Nhưng bây giờ cũng không phải là muộn, không bao giờ là muộn cả. Mẹ tin, nếu con đã vấp ngã một lần dù trong chuyện tình cảm, hay trong cuộc sống nói chung, thì những điều này sẽ thực sự được con thấu hiểu và thấm thía.

1. Hãy luôn yêu bản thân mình trước khi con yêu người khác


Con đừng bao giờ ngừng yêu và chăm sóc bản thân mình. Hãy luôn là cô gái xinh đẹp, vui vẻ, lạc quan và nở nụ cười ở mọi nơi mọi lúc. Tự chăm sóc bản thân mình là biểu hiện của việc yêu thương bản thân mình.

Cơ thể và con người con là do bố mẹ ban cho, đừng bao giờ hủy hoại nó chỉ vì một người đàn ông, hay vì một người nào khác, đặc biệt là người không xứng đáng. Nếu con không thể yêu thương và trân trọng bản thân mình thì con mong sao người nào đó có thể yêu con thực sự? Dù trái đất này có sụp đổ ngay trước mắt, con vẫn hãy thể hiện mình là cô gái đáng yêu như đã từng….Chăm sóc bản thân để hoàn thiện hơn mỗi ngày trong mắt mọi người là việc con nên làm trong từng giây từng phút.

2. Đừng biến nỗi buồn thành thói quen


Sau mỗi cuộc chia tay, nỗi buồn có vẻ ở bên con nhiều hơn là niềm vui. Con có thể buồn, có thể khóc, nhưng nhớ là chỉ trong giây lát. Sau đó, con hãy bỏ ra khỏi đầu tất cả những điều không đáng để nghĩ, không đáng để nhớ.

Nỗi buồn không đáng sợ. Nó chỉ đáng sợ khi con biến nó trở thành thói quen. Dù có buồn đến thế nào, con cũng phải học cách giấu nỗi buồn vào lòng, và nuốt nước mắt vào trong, hãy luôn thể hiện mình là một cô gái đầy năng lượng và sức sống.

Không ai muốn gặp lại hay dừng lâu ở một cô gái buồn rầu và tẻ nhạt đâu con. Con gái mẹ đừng bao giờ để người khác biết mình đang buồn bã hay chán chường. Hãy giữ bản thân ở trạng thái cân bằng để luôn tràn đầy sức mạnh. Và hãy luôn là cô gái có nụ cười tiếp sức cho người khác, con nhé….

3. Con cần tình yêu chứ không cần một người đàn ông


Dù sau này con có yêu ai và yêu đến thế nào, cũng nên nhớ rằng, đó không phải là người đàn ông duy nhất trên thế gian này. Mẹ biết sẽ thật nghiệt ngã nếu ví tình yêu là một canh bạc, mà ở đó kẻ thua là người tất tay tình cảm của mình, nhưng thực ra người thua hay kẻ thắng đều đau lòng theo một cách khác nhau mỗi khi đứng dậy. Con đừng nghĩ mình trắng tay sau những đổ vỡ của canh bạc đó. Xung quanh con vẫn còn rất nhiều những người đàn ông tốt và xứng đáng hơn là kẻ đã quay lưng lại với mình.

Hãy nhớ, cái con cần là tình yêu chứ không phải là một người đàn ông. Cánh cửa này đóng lai, sẽ có cánh cửa khác lớn hơn mở ra. Nếu con quá coi trọng, vật vã vì người đàn ông đã làm con đau lòng, con sẽ khó có thể đứng lên và bắt đầu lại từ đầu.

4. Từ bỏ thói quen là việc cần phải rèn luyện


Con đừng bao giờ nghĩ rằng mình không thể sống thiếu người đó, không thể chia tay, không thể tìm được và không thể yêu ai được nữa. Đó là phản ứng rất tự nhiên của những người sống tình cảm và thường chịu thiệt thòi khi vấp ngã. Chẳng qua con coi người đàn ông đó và việc gặp gỡ anh ta là một thói quen, mà từ bỏ thói quen thực sự rất khó, nhưng không phải không thể.

Trước khi quen và yêu anh ta, con vẫn sống rất tốt mà? Nếu trước con đã coi anh ta là thói quen trong cuộc sống thì bây giờ hãy biến việc không có anh ta trở thành thói quen. Hãy học để việc đó trở thành bình thường như trước kia con vẫn sống hơn là ngồi ôm mối tình đã chết trong lòng. Và con hãy nhớ “Gieo hành vi gặt thói quen”.

Sau này con hãy rút kinh nghiệm, kể cả trong tình yêu hay hôn nhân, phải luôn rèn luyện để mình tự chủ, độc lập và bản lĩnh, và luôn có thể nói “sẵn sàng” với việc từ bỏ một thói quen không tốt.

5. Đừng gắn thất bại với tình yêu và cảm xúc của bản thân


Chia tay không nghĩa là trái đất sụp đổ. Đổ vỡ không có nghĩa là thất bại. Đừng gắn thất bại với cảm xúc cá nhân để dằn vặt bản thân mình. Hiếu thắng là đức tính không đáng có trong tình yêu. Dù ai là người ra đi, ai là người nói câu chia tay trước cũng đâu có quan trọng, vì đơn giản và rốt cuộc thì cả 2 đã không còn ở bên cạnh nhau nữa. Con đừng coi đó là thất bại.

Hãy nghĩ, nhờ mối tình này, nhờ sự đổ vỡ này mà con đã được trải qua những cảm xúc rất đời thường của con người, những hỉ nộ ái ố, cả những vui sướng hạnh phúc trong tình yêu, cả những đau đớn rất con người mà không phải không đáng để suy ngẫm. Những gì con đã có, những gì con mang theo sau đổ vỡ của tình yêu không hẳn chỉ là đau thương, mà còn có những kỉ niệm và trải nghiệm rất ngọt ngào đáng trân trọng đúng không con gái? Hãy cảm ơn tình yêu đó vì đã để lại trong con nhiều cảm xúc đến vậy.

6. Đã yêu đừng bao giờ nói câu “hối tiếc”


Mẹ rất thương con gái mẹ khi thấy con lăn lộn trong buồn đau. Nhưng con đừng bao giờ nói câu “hối tiếc”. Con đã trưởng thành, con hãy chịu trách nhiệm về những việc mà con đã quyết định. Khi con dành tình yêu cho anh ta, con đâu có nghĩ đến chuyện mình sẽ “hối tiếc”? Hối tiếc là từ mẹ không muốn có trong suy nghĩ của con không chỉ ở tình yêu mà trong mọi việc.

Người nói từ hối tiếc sẽ mãi chỉ là người yếu đuối, sẽ mãi quờ quạng trong khổ đau, vùng vẫy trong thất bại mà không thể đứng lên được. Hãy mạnh mẽ và quyết đoán lên con. Hãy học cách chấp nhận sai lầm và đứng lên từ thất bại. Đó mới là cách nghĩ và hành động khôn ngoan của một cô gái trưởng thành….

7. Học cách tha thứ


Con thân yêu, tha thứ cho người mà con đang thấy căm hận là điều rất khó khăn. Nhưng chúng ta đã được dạy dỗ từ những điều rất căn bản, rằng chỉ có thể sống tiếp và bước tiếp khi trong lòng thực sự thanh thản. Và tha thứ là con đường nhanh nhất để con quên mọi chuyện, đứng dậy và bước tiếp. Con nhớ không: “tha thứ cho kẻ thù là tha thứ cho chính bản thân mình”. Hãy tha thứ cho tất cả những việc họ đã làm không phải với ta. Không phải vì họ, mà vì chính bản thân mình con ạ. Rồi sau này con sẽ ngồi và nghĩ lại mọi chuyện của ngày hôm nay, tự nhủ “sao khi xưa mình lại hâm quá thế…”. Đôi khi người buông tay con mới là người quan tâm con nhất đấy con ạ.

Mẹ biết, đến một lúc nào đó, khi con đã tìm được hạnh phúc thực sự, rồi con sẽ cảm ơn người đàn ông đó, vì anh ta đã để con ra đi, hoặc thậm chí đẩy con ra đi.

8. Thời gian là liều thuốc quý giá


Thời gian- cái con cần bây giờ là thời gian. Thời gian là luôn liều thuốc quý. Nghe có vẻ lý thuyết, nhưng con cứ đi rồi sẽ thấy, cứ trải nghiệm rồi sẽ rõ. Lúc đầu nó sẽ làm cho con nhớ nhung, căm hận và đau rát, nhưng khi con đã vượt được qua khoảng thời gian đầu khó khăn, thì sau này con sẽ phải cảm ơn thời gian. Thời gian có thể khiến mọi vết thương đóng vẩy và liền da, bất kể là gì con ạ.

Hãy coi đây là cơ hội để nhìn lại mình. Sống thật chậm, đi thật nhẹ, thở thật khẽ và cảm nhận thật nhiều. Đừng cố đi quá nhanh, đừng cố chạy trốn điều gì, đừng cố lấy cái nọ lấp vào cái kia, đừng cố làm trở thành người khác để quên đi mình của ngày xưa thất bại. Hãy nhìn thẳng và đối mặt với khó khăn, đau khổ.Trốn tránh hoặc đi vòng qua khó khăn là điều mẹ sẽ không bao giờ dạy con. Hãy chịu trách nhiệm vì những gì mình đã làm, ngẩng cao đầu để đứng dậy.

Mọi thứ rồi sẽ qua con ạ, và hạnh phúc chỉ mỉm cười với những người dũng cảm dám đối mặt với khó khăn mà thôi.

9. Đừng tùy tiện khóc trước mặt đàn ông


Một nguyên tắc đối với cô gái mạnh mẽ và hiện đại mà mẹ muốn con học hỏi, đó là không khóc trước mặt bất kì người đàn ông nào. Con biết không, yếu đuối là một trong những thiệt thòi rất lớn của phụ nữ trong tình yêu. Con có thể vùi đầu vào lòng mẹ để khóc cho thỏa thích, nhưng đừng thể hiện điều đó trước mặt đàn ông. Đó cũng là một cách xây dựng lòng tự trọng và kiêu hãnh của con gái. Khóc thì nhiều nhất cũng chỉ khiến đối phương khó xử chứ không thể thay đổi được gì. Người yêu thương con thật sự sẽ không dễ dàng khiến con phải khóc. Còn người làm con khóc thì hầu hết sẽ không quan tâm đến những giọt nước mắt của con… Vậy con khóc làm gì cho đôi mắt thêm buồn hả con gái?

Nếu con không thể khiến mình mạnh mẽ để không khóc, thì hãy nhớ điều này: “Người đàn ông làm cho con khóc nhiều nhất có thể là người con yêu nhất. Người hiểu được những giọt nước mắt của con từ đâu là người yêu con nhất. Nhưng, chỉ có người im lặng lau nước mắt cho con mới là người cuối cùng bên con”. Hãy biết điều gì là đúng và cần cho bản thân con nhé.

10. Một nửa thế giới yêu thương luôn ở cạnh con


Con yêu quý, những lúc thế này mẹ biết con rất cô đơn. Con sẽ cảm thấy lạc lõng, hụt hẫng, và đơn độc. Nhưng con hãy nhìn xung quanh con. Con có bạn bè, có anh chị em, có mẹ cha…những người thực sự yêu thương và lo lắng cho con. Đôi lúc vì yêu thương một người đàn ông quá mức, mà con quên mất xung quanh mình có cả một nửa thế giới yêu thương luôn dành cho con- những tình cảm thực sự và bền vững.

Mọi người luôn ở cạnh con lúc con đau buồn, lúc con gục ngã. Cũng sẽ giống như mẹ, chẳng ai giơ tay ra đỡ con dậy, nhưng sẽ là những nguồn động viên giống như mẹ đã từng nói khi con vấp ngã vì tập đi “Cố lên nào con gái, con đứng dậy nào, mẹ biết con làm được mà…”. Con thấy đấy, mọi người luôn ở cạnh con lúc con cần dù chỉ là cái bắt tay chia sẻ, dù chỉ là cái vỗ vai trìu mến, hay chỉ là ánh mắt khích lệ… Chỉ có con đang lãng quên mọi người vì một người đàn ông không xứng đáng mà thôi. Bây giờ, con hãy quay nhìn lại để yêu thương những người thân yêu thực sự của mình.

Hãy thôi khóc lóc, thôi than trách, thôi dằn vặt bản thân vì những điều ngớ ngẩn. Hãy dành thời gian quý báu đó để chăm sóc bản thân và những người thực sự yêu thương con. Con sẽ nhận ra ý nghĩa của cuộc đời không phải chỉ nằm ở 1 người đàn ông…

11. Tìm lại bản thân và không bao giờ được từ bỏ niềm tin


Mẹ nhớ con gái của mẹ, một cô gái tràn đầy sức sống, bản lĩnh và kiêu hãnh. Con mẹ trước đây kiểm soát bản thân và tình cảm rất tốt. Vậy mà bây giờ con lại cuộn mình ở đằng sau cái yếu ớt, mong manh của cuộc tình đã đi xa. Hãy tìm lại bản thân mình trước khi trượt dài biến mình trở nên già nua, yếu đuối và ngốc nghếch. Đây cũng là một thử thách con phải trải qua để biết mình có những gì, được những gì.

Con đừng quên, trời sinh ra chúng ta vốn dĩ không thể nhìn thấy sau lưng để chúng ta hiểu rằng sống vì tương lai chứ không phải vì quá khứ.

12. Sung sướng hay khổ đau không phụ thuộc vào việc con là nam hay nữ


Con nói “ Làm con gái thật khổ, sau này con sẽ không đẻ con gái để nó phải khổ đâu”.

Ôi, con gái dại khờ của mẹ, thành bại hay sướng khổ không nằm ở việc con là trai hay gái. Nó nằm ở việc con sống thế nào, thái độ với cuộc đời ra sao, đối mặt với khó khăn thế nào, và quan điểm hạnh phúc là thế nào.

Chúng ta có thể lựa chọn được nhiều thứ, nhưng không thể chọn được cha mẹ hay con cái. Vậy chi bằng con hãy đúc rút những kinh nghiệm từ vấp ngã cũng như những bài học từ cuộc đời của mình để dậy dỗ con cái, dù nó là nam hay là nữ. Nếu sau này con có con trai, hãy dạy nó trở thành người đàn ông đàng hoàng, sống có trách nhiệm, luôn yêu thương và trân trọng người phụ nữ của mình. Nếu là con gái, con hãy dạy nó cách chấp nhận những khó khăn và tổn thương từ cuộc sống, sống sao cho mạnh mẽ và vững vàng, độc lập và bản lĩnh. Sống để thấy con cái mình trưởng thành “thực sự” mới là nền tảng căn bản của hạnh phúc, con gái ạ.

Con gái của mẹ, tình yêu vốn là con dao 2 lưỡi, nó có thể đâm nát con tim hay có khi khắc sâu vào tim ta những vết khắc diệu kì mà sẽ theo ta đến hết cuộc đời. Hãy cảm ơn cuộc đời vì đã cho ta được sống và được yêu. Đừng bao giờ sợ hãi tình yêu.

Con hãy tin là cuộc sống rất công bằng. Nếu cuộc sống đã cho con một nỗi đau, chắc chắn sẽ mang một người đến để xoa dịu nỗi đau đó. Mẹ chỉ muốn con hiểu rằng, chúng ta có thể ngã bất kì lúc nào trong cái cuộc sống vốn dĩ nhiều biến động này. Nhưng con hãy nhớ, có thể vấp ngã nhưng không được suy sụp, có thể bị tổn thương nhưng không bao giờ giữ lại nỗi đau. Con hãy biết chờ đợi, chờ đợi một tình yêu thực sự..như chờ xe bus vậy. Có thể sớm, có thể muộn, nhưng chắc chắn nó sẽ đến. Điều quan trọng là con phải kiên nhẫn…để đi đúng tuyến. Con hãy tin, trái đất hình tròn và sau cùng “những người yêu nhau sẽ ở bên nhau”.


Còn bây giờ, đứng lên nào con gái…..

Đầu trang

Hình đại diện của thành viên
pinky
Nhị đẳng
Nhị đẳng
Bài viết: 344
Tham gia: 16:49, 20/07/10

TL: Re: Xin lỗi con, hài nhi của mẹ!

Gửi bài gửi bởi pinky »

Mẹ có lạnh lắm không?

Vào một đêm trước lễ Giáng sinh, một thiếu phụ mang thai lần bước đến nhà một người bạn nhờ giúp đỡ. Con đường ngắn dẫn đến nhà người bạn có một con mương sâu với cây cầu bắc ngang, người thiếu phụ trẻ bỗng trượt chân chúi về phía trước, cơn đau đẻ quặn lên trong chị. Chị hiểu rằng mình không thể đi xa hơn được nữa. Chị bò phía bên dưới cầu.


Ðơn độc giữa những chân cầu, chị đã sinh ra một bé trai. Không có gì ngoài những chiếc áo bông dày đang mặc, chị lần lượt gỡ bỏ áo quần và quấn quanh mình đứa con bé xíu, vòng từng vòng giống như một cái kén. Thế rồi tìm thấy được một miếng bao tải, chị trùm vào người và kiệt sức bên cạnh con.


Sáng hôm sau, một phụ nữ lái xe đến gần chiếc cầu, chiếc xe bỗng chết máy. Bước ra khỏi xe và băng qua cầu, bà nghe một tiếng khóc yếu ớt bên dưới. Bà chui xuống cầu để tìm. Nơi đó bà nhìn thấy một đứa bé nhỏ xíu, đói lả nhưng vẫn còn ấm, còn người mẹ đã chết cóng.


Bà đem đứa bé về nuôi dưỡng. Khi lớn lên, cậu bé thường hay đòi mẹ nuôi kể lại câu chuyện đã tìm thấy mình. Vào một ngày lễ Giáng sinh, đó là ngày sinh nhật thứ 12, cậu bé nhờ mẹ nuôi đưa đến mộ người mẹ tội nghiệp. Khi đến nơi, cậu bảo mẹ nuôi đợi ở xa trong lúc cậu cầu nguyện. Cậu bé đứng cạnh ngôi mộ, cúi đầu và khóc. Thế rồi cậu bắt đầu cởi quần áo. Bà mẹ nuôi đứng nhìn sững sờ khi cậu bé lần lượt cởi bỏ tất cả và đặt lên mộ mẹ mình.


"Chắc là cậu sẽ không cởi bỏ tất cả- bà mẹ nuôi nghĩ- cậu sẽ lạnh cóng!". Song cậu bé tháo bỏ tất cả và đứng run rẩy. Bà mẹ nuôi đến bên cạnh và bảo cậu bé mặc đồ trở lại. Bà nghe
cậu bé gọi người mẹ mà cậu chưa bao giờ biết: "Mẹ đã lạnh hơn con lúc này, phải không mẹ?". Và cậu bé òa khóc.

:(( :(( :((
Tập tin đính kèm
Ngon_nen_tri_an-(18).jpg
Ngon_nen_tri_an-(18).jpg (24.39 KiB) Đã xem 1493 lần
Đầu trang

Hình đại diện của thành viên
pinky
Nhị đẳng
Nhị đẳng
Bài viết: 344
Tham gia: 16:49, 20/07/10

TL: Re: Xin lỗi con, hài nhi của mẹ!

Gửi bài gửi bởi pinky »

Mẹ có lạnh lắm không?

http://www.youtube.com/watch?v=UdR2EkHiguw
Tập tin đính kèm
22122010143014689.jpg
22122010143014689.jpg (7.96 KiB) Đã xem 1493 lần
Đầu trang

Hình đại diện của thành viên
pinky
Nhị đẳng
Nhị đẳng
Bài viết: 344
Tham gia: 16:49, 20/07/10

TL: Re: Xin lỗi con, hài nhi của mẹ!

Gửi bài gửi bởi pinky »

Chiến thắng số phận, con nhé

Rồi mẹ được cô y tá dẫn đến bên đứa trẻ nằm tận cuối phòng và cô ấy nói đây chính là con của mẹ - một đứa trẻ đa dị tật chân tay mặt mũi không bình thường. Mắt mẹ hoa lên, tai mẹ ù đi chân tay run rẩy...

Con trai vô cùng tội nghiệp của mẹ! Chín tháng mang nặng mong chờ biết bao đến ngày con chào đời để được gặp con, vậy mà...

Mẹ mải miết làm việc, làm cố làm cố để mong thời gian sinh con xong mẹ sẽ ở bên con nhiều hơn. Ngày mẹ quyết định nghỉ lấy sức chuẩn bị sinh con thì không ngờ ngay tối hôm ấy con có dấu hiệu muốn chào đời. Nửa đêm bố và mẹ mang anh con sang nhà hàng xóm gửi để vào viện.

Mẹ chuẩn bị tinh thần phẫu thuật vì thai khá lớn, vào viện con đạp rất nhiều, mẹ đau đau lắm nhưng mẹ lại thấy rất hạnh phúc, hạnh phúc vì mẹ sắp có thêm một thằng con trai nữa.

Mẹ kêu bác sĩ phẫu thuật sớm cho mẹ nhưng chờ mãi mẹ mới được làm thủ tục để mổ sinh. Khi bác sĩ vừa đưa con ra khỏi bụng mẹ, lập tức con cất tiếng khóc đầu tiên, chao ôi tiếng khóc của con to lắm, khi đó mẹ hạnh phúc biết chừng nào và mẹ thấy mọi người nói đứa trẻ nào sinh ra mà khóc to thì rất khoẻ mạnh.

Nhưng sao lúc ấy bác sĩ lại kêu mấy cô y tá đưa con đi chụp ảnh, mẹ thấy lạ đã thắc mắc, lập tức mẹ được bác sĩ trấn an ngay, bác sĩ nói chụp ảnh là quy định của bệnh viện, không có vấn đề gì đâu và mẹ cũng nghĩ con trai mẹ khóc to vậy làm sao có thể có vấn đề gì được cơ chứ?

Mẹ được đưa về phòng sau sinh, một ngày trôi qua mẹ vẫn chưa được gặp con mẹ lo lắng xót ruột rồi thắc mắc thì lại được giải thích tất cả những em bé sinh mổ phải được theo dõi đặc biệt sau 24 giờ đồng hồ mới được ra ngoài. Mẹ lại kiên trì chờ đợi.

Hai tư giờ đồng hồ trôi qua chờ, chờ mãi vẫn không thấy con đâu và mẹ bắt đầu lo lắng, bao nhiêu câu hỏi hiện ra trong đầu mẹ và mẹ linh cảm có chuyện chẳng lành đến với con, lòng mẹ như lửa đốt. Mẹ hỏi bố, hỏi bác con và cả bác sĩ nữa nhưng tất cả đều trả lời qua quýt, đại khái rằng con không sao chỉ là gia đình yêu cầu cho con nằm đó để theo dõi thêm một chút, rằng con khoẻ ăn tốt...

Mẹ cũng nguôi ngoai nhưng thú thật mẹ vẫn không tin lời mọi người giải thích cho lắm, nhưng vì sinh mổ nên vết thương rất đau mẹ chưa thể tự đi được, đành chấp nhận nằm một chỗ và khấn trời cầu phật mọi sự bình an đến với con.

Ngày thứ 3 trôi qua mẹ gượng dậy tập đi và mẹ không kiên nhẫn được nữa, nhân lúc không có ai mẹ lẳng lặng từ tầng 3 xuống tầng một thăm con, ngặt một nỗi các cô y tá không cho mẹ thăm,họ nói bé vừa ăn nên chưa thể bú thêm được. Chắc do bố đã thống nhất với họ chưa thể cho mẹ gặp con.

Mẹ trở về phòng trong sự lo lắng biết bao và hàng trăm câu hỏi lại hiện lên trong đầu mẹ: con bị làm sao mà phải nằm trong phòng đặc biệt lâu như vậy?Suốt thời gian thai nghén mẹ rất khoẻ, mỗi lần khám thai bác sĩ đều nói con khoẻ mạnh phát triển tốt?

Ngày thứ 4 biết không thể dấu mẹ thêm được nữa và bố thấy vết mổ của mẹ cũng đã khá hơn rồi, bố bắt đầu hé lộ từng chút từng chút bệnh tật của con, bố nói mẹ là chỗ dựa tinh thần vững chắc nhất cho 3 bố con nên mẹ phải thật bình tĩnh, thật nghị lực để vượt qua cú sốc này, bố nói nếu mẹ làm được như vậy thì bố mới đồng ý để mẹ gặp con. Mẹ vừa khóc vừa hình dung bệnh của con nhưng nóng lòng muốn gặp được con rồi mẹ gật đầu với bố để mẹ được vào với con. Thú thật khi đó mẹ nghĩ con bị vàng da hoặc do sinh non nên phải thở oxy chưa thể ra ngoài được, hay cùng lắm thì bị bệnh tim?

Mẹ từ từ bước vào phòng sơ sinh, trong phòng có khoảng 5, 6 đứa trẻ phần lớn chúng đều nằm trong lồng kính, trông đứa nào cũng đỏ hỏn non nớt thật tội nghiệp. Rồi mẹ được cô y tá dẫn đến bên đứa trẻ nằm tận cuối phòng và cô ấy nói đây chính là con của mẹ - một đứa trẻ đa dị tật chân tay mặt mũi không bình thường.

Mắt mẹ hoa lên, tai mẹ ù đi chân tay run rẩy mẹ không tin đây là sự thật, mẹ cứ nghĩ đó chỉ là cơn ác mộng nhưng ác thay đó lại là sự thật, một sự thật tàn nhẫn đến phũ phàng, mẹ bị sốc sốc nặng…mẹ không tin không thể tin con của mẹ lại bị căn bệnh quái ác như vậy!

Bác sĩ nói con bị hội chứng Apert (giống bệnh của con một diễn viên nổi tiếng). Khi đó mẹ không biết, mẹ không hiểu nguyên nhân vì sao con lại bị như vậy? Và chỉ biết rằng để chữa bệnh cho con thì diễn viên ấy đã mất cả một quá trình dài lẫn một số tiền khổng lồ, vậy thì mẹ sẽ phải làm gì đây để có một số tiền lớn như vậy?

Ông trời sao bất công, từ ngày cha sinh mẹ đẻ chưa một lần bố mẹ làm điều gì ác với ai, vậy tại sao số phận nghiệt ngã lại giáng xuống gia đình nhà mình? Càng nhìn con tim mẹ càng quặn thắt mẹ đau đau lắm. Rồi mẹ tự trấn tĩnh lại và mẹ biết mẹ không thể gục ngã. Hơn ai hết mẹ phải can đảm để đương đầu với số phận, các con cần mẹ và bằng mọi cách mẹ phải chạy chữa cho con mặc dù mẹ chưa biết sẽ phải bắt đầu như thế nào? Một tháng, hai tháng rồi ba tháng.. con thường xuyên nằm viện, hết viện nhỏ rồi viện lớn ai gặp con cũng thấy ái ngại cho hai mẹ con mình.

Khi sức khoẻ của con khá hơn một chút thì mẹ bắt đầu liên hệ với diễn viên ấy, mẹ tìm gặp bác ấy để học hỏi cách chạy chữa bệnh cho con. Bác ấy khuyên mẹ muốn cứu con thì phải bán nhà may ra mới có tiền để chữa. Chao ôi thật xót xa, bố mẹ làm gì có cái nhà nào đâu để mà bán? Hội chứng Apert là hội chứng quái quỷ gì mà nó lại vận vào con vào gia đình mình?

Bác sĩ nói đó là một căn bệnh rất hiếm gặp, tỉ lệ mắc bệnh rất thấp 1/160.000 đứa trẻ được sinh ra. Cách duy nhất để chữa được căn bệnh này là phẫu thuật nhiều lần, phẫu thuật cho đến tận lúc trưởng thành. Một điều mẹ lo nhất là phải ra nước ngoài mới có khả năng chữa khỏi, mà để ra được nước ngoài thì đồng nghĩa với việc mẹ phải có một số tiền rất lớn. vậy mẹ phải làm sao đây?

Mẹ thường xuyên đọc báo, mẹ thấy rất nhiều hoàn cảnh khó khăn nhưng họ nhận được sự giúp đỡ của những tấm lòng hảo tâm và mẹ bắt đầu hy vọng mẹ thấy trên đời vẫn còn rất nhiều rất nhiều tấm lòng nhân ái.

Mẹ đọc được câu chuyện “Người phụ nữ nghìn tỷ” người phụ nữ ấy giầu tiền mà lại giầu lòng nhân ái mẹ lại ước giá như mẹ quen biết họ và nếu họ nhìn thấy bệnh tật của con chắc họ cũng không nỡ từ chối giúp đỡ.

Giờ con đã gần một tuổi mà theo lời bác sĩ thì năm con được ba tuổi con sẽ bắt đầu trải qua cuộc đại phẫu thuật để giành giật sự sống. Vậy là chỉ còn hai năm nữa thôi, hai năm để mẹ lăn lội kiếm tiền và tìm kiếm những tấm lòng hảo tâm, tìm nguồn tài trợ để có cơ hội chữa bệnh cho con, bằng mọi cách mẹ con mình phải chiến thắng số phận và con được đến trường như điều tất yếu của một con người hãy hy vọng con nhé.
Mẹ của con
Tập tin đính kèm
cho con.jpg
cho con.jpg (23.47 KiB) Đã xem 1481 lần
Đầu trang

dodinhtubeo
Đang bị cấm
Đang bị cấm
Bài viết: 30
Tham gia: 16:57, 14/09/12

TL: Xin lỗi con, hài nhi của mẹ!

Gửi bài gửi bởi dodinhtubeo »

@ cái này là cuộc đời đã qua của pinky đã qua hay sao? @ cái này là cuộc đời đã qua của pinky đã qua hay sao?
Đầu trang

thanh123
Đang bị cấm
Đang bị cấm
Bài viết: 29
Tham gia: 09:21, 19/08/12

TL: Xin lỗi con, hài nhi của mẹ!

Gửi bài gửi bởi thanh123 »

Chỉ một lần hành hạ hay sát hại bản thân mình là đồng thời mình đã gây ra ba nỗi đau, một cho mình ở hiện tại, hai cho người ở hiện tại và ba là cho mình ở tương lai. Sự tương tác ấy chúng ta nhiều khi quên mất, mình đâu kịp suy nghĩ, và không kịp điều chỉnh nên mình đã tạo ra 2 nỗi đau cho chính mình và 1 nỗi đau cho người khác. Nỗi đau thân xác và nỗi đau tinh thần của hiện tại do tâm sân, do tánh si, và lòng tham gây ra sẽ là nhân cho những mù tối ở tương lai. Chính vì lẽ đó mà mình phải xin lỗi chính mình, xin lỗi ngay giây phút hiện tại, khi nhận diện ra vấn đề.
Đầu trang

Trả lời bài viết