Con đã từng hỏi rồi ạ. Bạn con không nói gì, chỉ cười thôi. Bạn con cũng thờ ông bà giống con. Sau đó thì tụi con vẫn nói tiếp về BTS là nhóm nhạc nổi tiếng hiện hành, có sức ảnh hưởng mạnh kể cả trong nền kinh tế Hàn QuốcKMD đã viết: ↑08:41, 22/06/22Từ "Con nghĩ sống thì sống giống chữ Hòa (和) trong hòa hợp. Hòa hợp với môi trường xung quanh, với con người, với tự nhiên" đến "Con thấy con với bạn con, với giảng viên trong trường, với cô bán nước, mấy anh shipper y chang nhau. Đi đâu, nhìn ở đâu cũng thấy bản thân mình trong đó.", con có nhận ra khi con thay đổi nhận thức thì tâm con thay đổi không?ThichAnCaHapChien đã viết: ↑00:29, 22/06/22Con sẽ suy nghĩ tiếp về tâm ý thức ạ. Thực ra con có đọc trên mạng nhưng mà con cũng ko hiểu lắm . Nếu con buông bỏ tính lười biếng, nếu con buông bỏ đi tật nói nhanh và mọi thứ khác thì con sẽ thay đổi khác, sẽ tiếp cận được cái chân thật như thầy nói? Con nghĩ vậy. Con thì ko biết con có hữu duyên với Phật giáo hay ko, con cũng ko theo đạo. Con thờ ông bà tổ tiên là chính. Nhưng mà con cũng có tin vào thế giới tâm linh, tại có lần con uống nước suối cúng trên bàn thờ vào ngày rằm thì tay con đỏ nóng lên . Hôm nay con lại thấy mấy điều thầy nói. Con thấy con với bạn con, với giảng viên trong trường, với cô bán nước, mấy anh shipper y chang nhau. Đi đâu, nhìn ở đâu cũng thấy bản thân mình trong đó.KMD đã viết: ↑09:06, 16/06/22
Có nhiều việc, con dùng suy nghĩ thì con không giải quyết chúng 1 cách triệt để được. Đơn giản chỉ vì con dùng tâm ý thức. Dùng tâm ý thức thì tâm con sẽ ít nhiều lưu lại dấu vết như "Dù biết là không được tham sân si nhưng mà con cứ suy nghĩ về mấy chuyện khiến con nổi tính ganh đua bon chen quài".
Chân tâm của ông già mù, chân tâm của Nam, chân tâm của cao nhân, chân tâm của kẻ khù khờ, chân tâm của những người đi cúng chùa và chân tâm của con đều như nhau.
Khi họ dùng tâm ý thức, cách họ suy nghĩ khác nhau nên họ nói và hành động khác nhau. Con lại dùng tâm ý thức để phán đoán thì con có nhận ra "Nhiều lúc con hay phán đoán sai rồi làm quá vấn đề lên, xong tự nghĩ rồi cũng tự mình tự ái luôn" thú vị không?
Con càng quay ra bên ngoài tìm kiếm rồi suy nghĩ thì con càng xa chân tâm. Con bớt suy nghĩ thì con sẽ từ từ "giải thoát tâm trí" và tiến gần tới chân tâm. Sống với chân tâm thì con sẽ nhận ra nhiều điều thú vị.
“Vào ban đêm, trời rất tối. Nhiều người đi bộ vội vã thường vô tình xô ngã ông già này. Do đó, ta thường mang theo cây đèn này bên mình để chiếu sáng con đường cho người khác. Mặc dù ta không thể thấy gì nhưng nhờ chiếc đèn, mọi người có thể nhìn thấy ta và không đâm phải ta nữa”
Ông già mù nghĩ cho người khác đã bao gồm bản thân ông trong đó rồi.
Đừng mong người khác hòa với con. Con muốn hòa thì nên buông bỏ từ sự vật đến ý nghĩ thì con hòa vào ngoại cảnh rất nhanh. Khi con thật hòa rồi thì con sẽ không còn phân biệt nữa mà luôn nhìn sự vật đúng như thật.
Con thử làm 1 cuộc khảo sát nhỏ với bạn con, xem con có nhận ra điều gì thú vị.
Viết câu này "Đẹp hay xấu, giàu hay nghèo rốt cuộc cũng như nhau." xuống tờ giấy, rồi đưa cho bạn con. Con hỏi họ 3 câu.
1) Bạn đọc được câu này không?
2) Bạn nghĩ gì về câu này?
3) Bạn theo đạo gì?
Con nghĩ nhiều khi bạn con biết câu trả lời, nhưng bạn và kể cả con đều bị cuốn vào thế giới kim tiền. Khi mà tiền là thứ chi phối rất nhiều thứ, từ chính trị cho đến sức khỏe, những thứ nhỏ nhặt trong đời sống, thì ai cũng có mối bận tâm về tiền. Ý về chữ Hòa con muốn nói không phải trông chờ người khác sẽ chấp nhận con rồi sống hòa thuận với con. Con muốn nói là tận dụng hoàn cảnh của mình, tận dụng cả luôn sự yêu ghét của mọi người xung quanh. Nói thì dễ chứ làm thì con không chắc Vì khi con bị ghét thì con sẽ buồn, sau khi buồn thì con sẽ kệ nó luôn.
"Đừng mong người khác hòa với con. Con muốn hòa thì nên buông bỏ từ sự vật đến ý nghĩ thì con hòa vào ngoại cảnh rất nhanh. Khi con thật hòa rồi thì con sẽ không còn phân biệt nữa mà luôn nhìn sự vật đúng như thật." Con có một bạn mà con thầm ghen tị. Nhiều lúc tiếp xúc con mới thấy mình là đứa hời hợt, vì bạn vẫn nhiệt tình với con, nhưng con lại vì sự ghen tị mà đánh giá khác về bạn. Vậy nếu con vẫn giữ cái ác cảm của con về bạn, mà bạn thực sự hời hợt và xem thường con thì con sẽ làm gì? Con chưa biết, nhưng mà chắc chắn con sẽ mặc kệ bạn đó và kiếm thứ gì khác quan trọng hơn là nỗi đau tự ái và sự ghen tị để tập trung vào. Con nghĩ muốn bỏ được ý nghĩ và cảm xúc mà mình áp đặt cho ngoại cảnh thì phải rõ trước giá trị bản thân là gì? Giống như chất xúc tác á thầy. Tâm phải tĩnh thì mới có cơ hội nhìn thấy sự thật. Mắt kính ko được rung chuyển thì mình mới thấy chiếc xe, cây cối rõ ràng được? Chứ nếu con vẫn giữ khư khư ác cảm của con về bạn, con nghĩ ko bao giờ con nhìn sự vật đúng như thật. Cái này lần trước thầy có nói, xong lâu lâu con lại suy nghĩ về nó, bây giờ thì chắc cũng thông suốt được phần nào